Editor:HamNguyet
Đoan Mộc Trường Thanh ngừng lại, vẻ mặt lo lắng nhìn nàng: "Y nhi, có phải nàng rất khó chịu hay không?"
Tần Lạc Y hơi chần chờ, sau đó vẫn gật gật đầu, lại hướng hắn cười cười trấn an, ý bảo hắn không cần lo lắng: "Yên tâm, không có việc gì, lập tức tốt lắm."
Đoan Mộc Trường Thanh không có khả năng thật sự không lo lắng.Mấy ngày hôm trước nàng phát tác lợi hại như vậy, Đại sư huynh đã nói qua, bởi vì nguyên nhân nàng nhịn nhiều lần.Nếu giống như ngày đó...Hiện tại cũng không có hỗn độn kim đan để cứu tính mạng nàng!
"Thực xin lỗi." Trong mắt Đoan Mộc Trường Thanh tối đen hiện lên áy náy nồng đậm, nếu không phải hắn vừa rồi không thể khắc chế nội tâm chính mình kích động hôn nàng, nàng sẽ không khó chịu như vậy.
Chần chờ vài giây, cuối cùng nhấc chân đi qua, ngồi bên người nàng, bàn tay ôn nhu lưu loát vén vài sợi tóc rơi trên trán nàng ra, trong mắt lộ vẻ sủng nịch, thanh âm dị thường nhu hòa: "Y nhi, nếu nàng khó chịu, cũng không cần nhịn."
Tần Lạc Y tựa đầu trên vai hắn, phượng mâu liễm diễm mê mang hàm chứa vô hạn phong tình, bên trong có một chút ánh sáng chợt lóe rồi biến mất, giống như ánh sao trong bầu trời đêm: "Thật sự không có việc gì, hôm nay không nghiêm trọng, một lát sẽ tốt."
Thời điểm nói chuyện, nàng lại hít sâu hai khẩu khí, thanh âm cũng bởi vì lây dính tình dục, mà trở nên mềm mại, cùng thanh âm thanh thuý vừa rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-rat-vo-luong/2472217/quyen-2-chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.