Editor:HamNguye
Sau khi tới tử phủ đỉnh, tiếp tục đột phá xong, sau khi đột phá, có thể đạt tới bộ dáng gì, không ai biết, bởi vì thư tịch trong tông môn cường đại trên Bồng Lai Tiên đảo, cũng không ghi lại, dường như đến tử phủ đỉnh, nơi đó chính điểm cuối cùng của tu sĩ.
Tần Lạc Y nhấp mím môi, có chút đăm chiêu, tử phủ đỉnh cách nàng rất xa, tu luyện đến tử phủ đỉnh có thể có được sinh mệnh gần vạn năm, nhưng con đường sau này nên đi như thế nào, phía sau còn đường đi hay không, hết thảy sớm hay muộn nàng cũng phải đối mặt.
"Tần cô nương." Ninh Thù xoay người đối mặt với Tần Lạc Y, có chút chần chờ nói: "Ta có một thỉnh cầu, mong cô nương có thể đồng ý."
"Ngươi nói đi." Tần Lạc Y cũng không một ngụm đáp ứng, chỉ ẩn ẩn cảm thấy lời hắn muốn nói, cùng ngọc thạch này có liên quan.
Xem bản tính hắn không tệ lắm, cầm ngọc thạch nhìn còn biết trả lại cho nàng, nàng nguyện ý nghe xem hắn muốn nói gì.
"Ngày nào đó, nếu ta có thể tu luyện đến tử phủ đỉnh, cô nương có thể cho ta mượn khối ngọc này tìm hiểu mấy tháng được không?"
Tần Lạc Y cười cong mắt, trêu đùa nói: "Nếu đến lúc đó ngọc thạch còn ở trên người ta, đương nhiên có thể."
Ninh Thù hiện tại là huyền phủ thất giai đỉnh, cách tử phủ đỉnh, còn quá xa, cho dù tư chất hắn tốt, nhưng không có thời gian mấy trăm năm, chỉ sợ không đến được tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-rat-vo-luong/2472127/quyen-2-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.