Editor:HamNguyet
Xe ngựa bắt đầu chậm rãi di động.
Bên trong xe ngựa tĩnh lặng không một tiếng động, Tần Lạc Y cùng Sở Dật Tu ngồi đối diện nhau, rõ ràng cảm giác được đối diện có hai đạo ánh mắt sáng quắc dừng trên thân thể của nàng.
Không chút để ý nâng mắt nhìn thoáng qua, phát hiện khuôn mặt Sở Dật Tu đều che dấu trong bóng tối, chỉ có cặp mắt tối đen kia ngoài sáng lóe ra, lẳng lặng nhìn nàng.
Nhìn đến Tần Lạc Y nhìn hắn, Sở Dật Tu đột nhiên đứng lên, từ đối diện chuyển qua bên cạnh dựa gần nàng ngồi xuống, khoảng cách hai người nháy mắt trở nên rất gần, gần gũi đến mức Tần Lạc Y có thể nghe được tiếng hắn hít thở, còn có thể ngửi đến một loại đàn hương đặc biệt trên người hắn.
Mím chặt môi mỏng, đem thân mình hướng tới một bên nhích qua, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên xa cách cùng hờ hững thường thấy.
Mâu quang Sở Dật Tu tối sầm lại, đáy mắt có sóng ngầm bắt đầu khởi động. Từ sau khi Tần Lạc Y mất trí nhớ, thái độ nàng đối với chính mình, giống như thay đổi thành một người khác, lạnh lùng dị thường.
Chẳng lẽ lời Tần Lạc Hàn nói đều là sự thật?
Lúc trước nàng đâm đầu tự sát, cũng không phải bởi vì ở trước mặt mọi người làm rơi cái khăn che mặt xuống, bị mọi người thấy được gương mặt thật? Mà bởi vì trúng kì dâm hợp hoan tán, không muốn để người lăng nhục, cho nên mới tự sát?
Trên khuôn mặt Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-rat-vo-luong/2471981/quyen-1-chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.