Editor:HamNguyet
"Hắn nói...Hắn nói chỉ cần ta đem Cổ công tử kia dẫn tới sau núi Tướng Quốc tự,sẽ cho ta một viên vô tâm thảo,cứu tính mạng đệ đệ ta,ta đã đem người dẫn đến,nhưng không tìm được hắn,sợ hắn không giữ lời,nên ta vẫn luôn ở trong núi tìm hắn."
"Cổ công tử là ai?"
Ngón tay nữ tử bạch y run rẩy,chỉ hướng người máu chảy đầm đìa,Cổ Nhân hôn mê ngã xuống đất.
Đồng tử Sở Dật Phong co rụt lại.
Diệp Hàn Sơn bị đưa tới trước mặt Thái tử.Biểu tình thập phần kích động: "Nữ nhân nơi nào tới? Nói hươu nói vượn! Trước nay ta chưa từng gặp qua ngươi,khi nào nói sẽ cho ngươi vô tâm thảo? Càng không quen biết Cổ công tử gì cả..."
Trấn Nam Vương cất bước đi tới,nhìn Diệp Hàn Sơn,biểu tình có chút khó lường.
Nữ tử bạch y thấy Diệp Hàn Sơn phủ nhận không quen biết nàng,biểu tình cũng trở nên kích động,kêu lên:"Ngươi không quen biết ta? Hỗn đản! Không nghĩ tới ngươi cư nhiên là loại người như vậy,ta bị ma quỷ ám ảnh mới có thể tin tưởng ngươi sẽ dùng vô tâm thảo cứu mạng đệ đệ ta!"
Cắn chặt răng,trước mắt đột nhiên sáng ngời: "Buổi tối mùng một tháng chạp,ngươi tới Tầm Phương các,là ta cùng một tỷ muội khác cùng bồi ngươi uống rượu xướng tiểu khúc,buổi tối là ta bồi ngươi độ đêm...Nguyên bản ta không có tâm tình bồi ngươi,bởi vì ngày đó bệnh của đệ đệ ta lại tái phát,đại phu nói nếu không tìm vô tâm thảo cho hắn,hắn sẽ sống không quá nửa năm.Trong lúc vô ý nói lên chuyện đệ đệ ta,ngươi liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-rat-vo-luong/2471969/quyen-1-chuong-68-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.