Editor:HamNguyet
"Phanh!"
Mã Lục ngã xuống thẳng tắp,ở phía sau hắn,đứng một nam tử trung niên mặc hắc y,thân hình nam tử trung niên thon dài,khuôn mặt tuấn dật,biểu tình lãnh khốc.
"Biểu cữu,thật tốt quá,ngươi rốt cuộc đến đây!" Tần Lạc Hàn nhìn đến người tới,tâm treo lên cao rốt cuộc buông xuống,kinh hỉ chạy đi qua.Hắc y nam tử chính biểu ca Diệp Hàn Sơn trước đó không lâu,ở kinh thành ngẫu nhiên gặp được Chu Mai.
Diệp Hàn Sơn nhìn khuôn mặt nàng vui sướng,thần sắc trên mặt nhu hòa không ít: "Hàn nhi."
"Biểu cữu,nếu ngươi không đến,ta thiếu chút nữa bị tên súc sinh này khi dễ!"Ánh mắt Tần Lạc Hàn oán hận dừng ở trên người Mã Lục ngã xuống đất,nghĩ đến hắn khinh bạc đối với chính mình,đi ra phía trước,hung hăng đá vào thi thể hắn mấy cước.
"Yên tâm,biểu cữu như thế nào sẽ để người khi dễ ngươi!" Diệp Hàn Sơn cười: "Ta vẫn luôn đều đi theo phía sau ngươi,ta đáp ứng nương ngươi,phải bảo đảm ngươi vạn vô nhất thất."
Trên mặt Tần Lạc Hàn cuối cùng là hiện lên ý cười,nhìn phía dưới chân núi,lẩm bẩm nói: "Ta nhìn đến nữ nhân kia bị mang đi,biểu cữu, ngươi nói nàng còn có thể trở về sao?"
Trong mắt Diệp Hàn Sơn hiện lên một chút tinh quang,cười nói: "Hàn nhi,ngươi yên tâm,nàng không về được,cho dù có thể trở về,cũng nhất định sẽ không hoàn hảo vô khuyết trở về."
Lấy thân thể Tần Lạc Y không hề có linh lực,căn bản vô pháp chạy thoát.
"Hắn chính là người biểu cữu trăm cay ngàn đắng,chọn lựa kỹ càng ra tới,tên Cổ Nhân là nhi tử Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-rat-vo-luong/2471961/quyen-1-chuong-66-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.