Editor:HamNguyet
"Ngươi có biết Bồng Lai tiên đảo không?"
Hậu viện Minh Nguyệt các,Tần Lạc Y ngồi ở trong đình,chống cằm,hỏi Giản Ngọc Diễn ngồi đối diện.Giản Ngọc Diễn nghe vậy nhíu mi tâm,buông chung trà trong tay,ánh mắt tối đen như mực nhìn nàng, ôn nhu nói:
"Bồng Lai tiên đảo...Ngươi như thế nào đột nhiên hỏi tới nơi này?"
Hôm nay Tần Lạc Y mặc một thân y phục lam tố nhàn nhạt,trên váy thêu hoa hải đường rực rỡ như ráng chiều,làm cho cả người nàng có vẻ kiều mỹ mà tươi mát.
"Ngươi trước đừng hỏi,chỉ lo nói cho ta biết,ngươi có biết đến nơi đấy hay không?" Tần Lạc Y chớp phượng mâu,thúc giục hắn.
Giản Ngọc Diễn mỉm cười: "Nghe người ta nói qua."
"Đó là dạng địa phương gì,ngươi mau nói cho ta nghe một chút đi!" Tần Lạc Y mừng rỡ,bất tri bất giác ghé sát vào,phượng mâu liễm diễm,vẻ mặt tò mò.
Mùi hương bay vào chóp mũi,làm cho tâm thần Giản Ngọc Diễn một trận hoảng hốt,tim đập nhanh hơn,có chút tâm viên ý mã.Âm thầm nuốt một ngụm nước miếng,cố giữ vững trấn định nói: "Ta cũng không phải rất rõ ràng,chỉ là nghe trưởng bối trong tộc ngẫu nhiên nhắc tới...Bồng Lai tiên đảo cách Thánh Long đại lục rất xa,ở sâu trong đại hải...Nơi đó linh khí nồng đậm,là cõi tu hành yên vui,bất quá yêu thú cũng rất nhiều,sơ sẩy một chút,liền nguy hiểm tới tính mạng..."
"Nhà các ngươi có người từng đi tới Bồng Lai tiên đảo?" Tần Lạc Y trước mắt sáng ngời,con ngươi đen sáng quắc không nháy mắt nhìn hắn.
Thật tốt quá!
Nếu là Giản gia có người từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-rat-vo-luong/2471951/quyen-1-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.