Ánh mắt Sở Dật Tu sâu thẳm dừng trên bóng dáng Tần Lạc Y rời đi, có chút đăm chiêu nghĩ.
Hắn cùng Trấn Nam Vương Tần Lăng Vân vừa rồi mặc dù cách xa, nhưng sự tình phát sinh trong đình thấy được nhất thanh nhị sở.
Nha đầu quỳ trên mặt đất kia hắn thấy rõ ràng nàng ta muốn hướng tới trên người Tần Lạc Y, không nghĩ tới bị nàng trong lúc vô ý tránh ra, thậm chí người vừa rồi nguyên bản ngã xuống nước cũng có thể là nàng...Nàng cuống quít ôm lấy thân cây đại thụ bên cạnh, ngược lại khiến cho ba người nguyên bản đứng ở một bên lại rơi xuống nước...
Tần Lạc Y không có linh lực, hiện tại mới tới tôi thể sơ giai, vẫn khó có đột phá,phản ứng vừa rồi của nàng, đối với một người không hề có linh căn mà nói, không khỏi quá mức nhanh nhẹn đi! Nếu nói nàng may mắn tráng qua...Hai lần đều vừa đúng như vậy, không khỏi quá mức trùng hợp...
Thấm Hương viên cách Vọng Hà đình gần nhất,ba người rơi xuống nước đều bị nâng đến Thấm Hương viên.
Nương Tần Lạc Hàn Chu di nương là một mỹ nhân bại hoại, thoạt nhìn tuổi tác cùng Tạ Như Yên lớn nhỏ không sai biệt lắm, khóe mắt xếch,tướng nhìn có chút không tốt, trong mắt lóe tinh quang, nhìn đến bộ dáng ba người Mạnh Uyển Tình chật vật đến cực điểm, không khỏi ngẩn ra, lại nhìn đến Tần Lạc Y đi theo bên cạnh các nàng lông tóc vô thương, trong mắt nghi hoặc càng sâu.
Bất quá nàng là người khôn khéo đến cực điểm,sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-rat-vo-luong/2471813/quyen-1-chuong-14-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.