Chương trước
Chương sau
Edit: Thượng Quan Khiết Kỳ
Beta: Nguyệt Nương
Lạc Dương lên ngựa bắt đầu chuyền bóng, cố gắng dẫn đám lang nha binh tránh xa mọi người trong team, mọi thứ lại trở về bình thường, cũng bởi thế mà tân thủ Lưỡng Bộ Diêu Diêu ở bên cạnh thật sự nghiêm túc học hỏi, hai người cùng nhau giám sát đường máu của mọi người, Tụ Tử Sam Sam cũng không cảm thấy quá sức. [ Thiên thiên tiểu thuyết ]
Tụ Tử Sam Sam đã dần bắt kịp tiết tấu, lúc này mới thấy Lạc Dương sư huynh ở trong sân không ngừng di chuyển. Đội Quốc gia đúng là khác hẳn đội Brazil, sư huynh vào một quả, lại thêm một quả nữa.
“Chuyển hỏa đánh kích cổ thủ......” Thử Thời Vô Ngữ vừa chỉ huy vừa nói chuyện,“Tôi nói nè Lạc Dương cậu sao không vào cái đoàn khai hoang Vô Tình gì đó ấy, dù sao thì cậu cũng có thời gian mà.”
[ Đoàn đội ] Vân Vân Chúng Sinh: Vì anh ấy còn phải dẫn theo Tụ Tử Sam Sam sư muội mà.
[ Đoàn đội ] Ma Tinh: Vì anh ấy còn phải dẫn theo Tụ Tử Sam Sam sư muội mà.
[ Đoàn đội ] Vân Vân Chúng Sinh: Lạc Dương sư huynh chưa bao giờ giúp tui làm nhiệm vụ, cũng không có dẫn tui đi đánh đại chiến, cũng không nhận tui là thân truyền, cũng không cho tui trang bị nốt.
[ Đoàn đội ] Ma Tinh: Tiểu Vân Nhi đừng sợ, em còn có Ma Tinh sư huynh nè.
[ Đoàn đội ] Vân Vân Chúng Sinh: Anh cút ra chỗ khác đi![ giận ]
Tụ Tử Sam Sam thấy Vân Vân Chúng Sinh sư tỷ luyên thuyên, vừa ngạc nhiên vừa xấu hổ không biết đáp lời thế nào. Cô và sư huynh đùa với sư phụ, sao mà Vân Vân sư tỷ biết được nhỉ.
Ngoại trừ cô, sư huynh và sư phụ thì đâu còn ai có thể nói ra chuyện này, chắc chắn không thể là sư huynh được, vậy thì hiềm nghi to nhất cũng chỉ có thể là Vô Cô sư phụ thôi. Ngàn tính vạn tính cũng không ngờ được, vốn chỉ muốn đùa sư phụ, ai ngờ lại bị đem đi đập ngược lại. Tụ Tử Sam Sam cũng không định đáp lời, bây giờ cô đang bận hồi máu, không rảnh để gõ chữ nói chuyện phiếm.
Hóa ra trị liệu cũng mất thời gian như vậy.
“Ôi, sao mà dưới trướng Vô Cô sư môn đều là một đôi hết vậy.” Thử Thời Vô Ngữ nói:“Cũng tốt, không vào đoàn khai hoang thì ở lại làm đoàn cố định cũng tốt, như vậy thì cũng không cần phải lo người mình bồi dưỡng đều vô tình mà bỏ đi.”
[ Đoàn đội ] Lạc Dương: Đoàn khai hoang một tuần phải làm bốn lần, rất mất thời gian.
[ Đoàn đội ] Vân Vân Chúng Sinh: Làm vậy sẽ mất thời gian dạy Tụ Tử Sam Sam muội muội, Lạc Dương sư huynh thiên vị quá rồi, em cũng là tiểu sư muội của anh mà.[ đáng thương ]
Vân Vân Chúng Sinh trêu chọc, lại bị Lạc Dương phản lại.
[ Đoàn đội ] Lạc Dương: Ma Tinh mới bất công kìa.
[ Đoàn đội ] Ma Tinh: Đúng đúng đúng, anh mới bất công nè.
[ Đoàn đội ] Vân Vân Chúng Sinh: Đúng cái đầu anh.[ giận ]
[ Đoàn đội ] Thử Thời Tuyết Đặc: Ha ha ha ha Tiểu Vân Nhi cậu đi theo Ma Tinh đi!
[ Đoàn đội ] Thử Thời Vô Địch: Ha ha ha ha Tiểu Vân Nhi cậu đi theo Ma Tinh đi!
Ngay cả Thử Thời Vô Ngữ cũng mở lời trêu chọc hai sư huynh muội: “Hai người các cậu làm cái gì cũng cùng nhau, mỗi lần gặp là ở cùng vị trí trên bản đồ. Nói Ma Tinh với Tiểu Vân như vậy thôi chứ cậu cũng giống họ……Đờ mờ kìa!……Ma Tinh giữ cừu hận ổn định, đừng có cố gõ chữ, Vô Ngôn mau dừng tay...”
Lúc này, máu của BOSS đã xuống đến 40%, Tụ Tử Sam Sam vốn đang đứng một chỗ tự nhiên thấy Lang Nha binh đang chạy loạn bỗng tập trung về phía boss, Lạc Dương cũng quay về đứng bên cạnh cô, lúc này mọi người bắt đầu rơi máu, cô bắt đầu hoảng sợ, chút nữa đã định dùng Thiệp Điệp Áp Kinh.
Nhớ đến lời sư huynh nói, không dùng Thiên Điệp khi đội trưởng chưa ra tín hiệu, nên cô lại nhịn xuống. Đành phải bấm hiến tế Linh Xà liên tục kèm với đó là Túy Vũ, như vậy thì cổ hoặc trên người Ma Tinh cũng không chấm dứt được.
Dưới chân chiến tầm xa và trị liệu đứng ở điểm số hai bỗng bị đột kích bằng bom.
“Mọi người đến điểm số một đi, Tụ Tử đến điểm số một rồi mở Thiên Điệp.” Thử Thời Vô Ngữ an bài,“Tụ Tử vất vả rồi, đến chỗ số một ném một quả bom...... Ôi chao...... Máu của Vô Địch...... Diêu Diêu ném máu cho cậu ấy, đúng...... Buff cho Ma Tinh đi.”
Đối với trận thứ hai quả nhiên không thả lỏng được, bẫy bom và bão cát không ngừng xuất hiện, hơn nữa mọi người lại liên tục mất máu. Mỗi lần thấy Thiên Điệp vẫn còn ở trong CD, Tụ Tử Sam Sam đều cảm thấy bất an.
Máu BOSS còn 10%......
“Mọi người dùng Phù Dao đi......” Thử Thời Vô Ngữ nói:“Tụ Tử và Diêu Diêu, thấy màn hình hiện số hai là có thể nhảy lấy đà, rồi lên không đạp vân hai lần.”
BOSS vẫn còn chưa đánh xong, Vân Vân Chúng Sinh với niềm say mê mở rương quà kia đã vội dùng khinh công của môn phái Tàng Kiếm nhảy đến cái rương gần đó. Cô ấy đối với rương quà quả nhiên là mười phần chấp niệm.
[ Đoàn đội ] Thử Thời Vô Địch: Tiểu Vân Nhi thủ hạ lưu rương(*)!
(*)Thủ hạ lưu rương:Bình thường là “thủ hạ lưu tình”, nhưng ở đây nói đùa thành “thủ hạ lưu rương”.
[ Đoàn đội ] Thử Thời Tuyết Đặc: Xin cậu đừng có sờ ra trang bị Tank nữa, cậu có thể đừng chạm vào cái rương đó nữa không!
“Cậu có Tử Mẫu Trảo không Lạc Dương!” Lúc này liền ngay cả Thử Thì Vô Ngữ lên tiếng:“Kéo cổ về lại đây mau lên!”
Kết quả vẫn không ngăn được bi kịch diễn ra,“Vân Vân Chúng Sinh tui cảnh cáo cậu! Cậu không được mở rương nữa, rốt cục cậu yêu Ma Tình nhiều đến cỡ nào hả! Bốn phần trang bị đã có ba phần là trang bị T, còn mở rương nữa cẩn thận tui đá cậu ra ngoài.”
[ Đoàn đội ] Thử Thời Vô Ngôn: Lần sau sẽ cho Tụ Tử và Diêu Diêu mở......
[ Đoàn đội ] Tụ Tử Sam Sam: Hôm nay em cũng xui xẻo lắm, tốt nhất là đừng cho em mở.
[ Đoàn đội ] Thử Thời Vô Ngôn: Yên tâm, dù thế nào thì cậu cũng không đen được như Tiểu Vân đâu.
[ Đoàn đội ] Thử Thời Vô Địch: Yên tâm, dù thế nào thì cậu cũng không đen được như Tiểu Vân đâu.
[ Đoàn đội ] Thử Thời Tuyết Đặc: Yên tâm, dù thế nào thì cậu cũng không đen được như Tiểu Vân đâu.
[ Đoàn đội ] Vân Vân Chúng Sinh:......
Sau khi chia vật phẩm xong, đám người bọn họ lại tiếp tục ồn ào trên đường hành quân đến BOSS con rối lục đạo, bọn họ phải hộ tống hai NPC. Lúc này Vô Ngữ lại cẩn thận phổ cập kiến thức cho mọi người, Tụ Tử Sam Sam đi đằng sau cả đoàn, thêm máu cho NPC, cứ thuận lợi vậy mà đến con rối lục đạo.
Lúc này Thử Thời Vô Ngữ ở giữa đánh dấu mấy điểm, nói sơ qua cách đánh và cách tránh laze, bị dính BUFF phải làm sao, rồi bắt đầu sắp xếp vị trí cho mọi người.
Thử Thời Vô Ngữ nói:“Chắc là vẫn dùng cách đánh một T thôi nhỉ? Tôi sợ là hơi khó giữ an toàn, nếu không ổn thì cậu chuyển nãi nhé? Tụ Tử và Diêu Diêu, vốn dĩ BOSS này chỉ cần hai Buff là được rồi, nhưng hai cậu lần đầu tiên đánh, trước tiên phải lưu ý cách đánh đã. Từ chỗ này phải vận dụng độ thông minh, phải phản ứng nhanh.”
[ Đoàn đội ] Thử Thời Vô Ngôn: ok
Để tránh bị rối, Thử Thời Vô Ngữ vừa sắp xếp mọi người xong thì Vô Ngôn cũng bắt đầu phát lên kênh [ Đoàn đội ]
“Vô Tín, cậu là Thiên.”
[ Đoàn đội ] Thử Thời Vô Ngôn:[ Thử Thời Vô Ngữ ] Thiên
[ Đoàn đội ] Thử Thời Vô Ngôn:[ Thử Thời Vô Ngữ ] Nhân
[ Đoàn đội ] Thử Thời Vô Ngôn:[ Thử Thời Tuyết Đặc ] Âm
[ Đoàn đội ] Thử Thời Vô Ngôn:[ Vân Vân Chúng Sinh ] Tu La
[ Đoàn đội ] Thử Thời Vô Ngôn:[ Ma Tinh ] Địa Ngục
“Lạc Dương, cậu là Súc sinh.”
[ Đoàn đội ] Thử Thì Vô Ngôn:[ Lạc Dương ] Súc sinh
[ Đoàn đội ] Vân Vân Chúng Sinh: Lạc Dương, anh là súc sinh.
[ Đoàn đội ] Thử Thời Tuyết Đặc: Lạc Dương, cậu là súc sinh.
[ Đoàn đội ] Thử Thời Vô Địch: Lạc Dương, cậu là súc sinh.
[ Đoàn đội ] Tụ Tử Sam Sam: Lạc Dương, anh là súc sinh.
[ Đoàn đội ] Ma Tinh: Lạc Dương, cậu là súc sinh.
Theo bọn họ lăn lộn Tụ Tử Sam Sam cũng bị lây nhiễm thói luyên thuyên của họ, nói chuyện kiểu vậy quả thật là rất vui.
“Úi! Nói nhầm! Nói nhầm!” Thử Thời Vô Ngữ giải thích,“Không cần để ý mấy chi tiết này làm gì ha...... Mấy cậu đủ rồi đó...... Tốt nhất là đừng có ồn ào nữa...... Chuẩn bị mở boss, mấy cậu đã vào vị trí chưa...... Tôi xếp lại vị trí đoàn rồi đấy, cứ đứng theo số là được......”
Tụ Tử Sam Sam nghe lời đứng ở vị trí được sắp xếp, lưu ý máu của những đồng đội xung quanh, từ lúc có Thử Thời Vô Ngôn gia nhập, Tụ Tử Sam Sam về cơ bản cũng không cần phải trị liệu nhiều.
“Diêu Diêu trúng Bách Sinh rồi, đúng đùng, đừng có ngừng nhảy, đừng có dừng, chờ số đếm ngược trên đầu kết thúc mới được ngừng.”
“Lạc Dương trúng Ly Sầu rồi, ai mà trúng Ly Sầu thì những người ở phạm vi sáu thước xung quanh cũng sẽ bị thương. Diêu Diêu né ra xa một tí, đừng có lại gần chỗ Lạc Dương”
Tiếp theo là Tụ Tử Sam Sam trúng Ngã Quỷ Cơ......
Thử Thời Vô Ngữ sốt ruột nói:“Tụ Tử! Tránh xa mọi người ra, đừng có lại gần, không buff tới thì cũng không sao, đừng có chung một chỗ với mọi người, Vô Ngôn hỗ trợ quan sát máu giúp tui đi.”
“Máu đầy, A Tuyết tự Thiêu Ti đi. Tốt lắm! Mọi người chuyển sang Hỏa Vi Nhu Ti đi. Aiz, Ly Hỏa Ti!...Khôi Lũy Ti!...”
Tụ Tử Sam Sam còn chưa phản ứng được đã bị Thử Thời Vô Ngữ khẩn trương gọi: “Ma Tinh đánh quái đi, đúng, buff cho A Tuyết ít máu! Tụ Tử, đi qua ôm Lạc Dương giải Ly Sầu đi.”
Tụ Tử Sam Sam chỉ thấy giữa mình với Lạc Dương có một dải ánh sang dài chớp lóe chớp lóe, cô định đi xuyên qua cả đội thì bị Thử Thời Vô Ngữ quát dừng lại.
“Tụ Tử đi vòng qua...... dùng Nhiếp Vân......ôm sư huynh của em đi.”
[ Đoàn đội ] Vân Vân Chúng Sinh: Ôm sư huynh của em đi á.
Tụ Tử Sam Sam vội dùng Nhiếp Vân đi qua, hoàn toàn không để ý được lời trêu chọc của sư tỷ, nhưng cô dùng Nhiếp Vân bị lệch hướng, may mắn là sư huynh nhanh trí đến chỗ cô, hai người bọn họ tự giải Ly Sầu và Ngã Qủy Cơ rồi lại nhập đội.
“Diêu Diêu đừng liên tục buff cho Ma Tinh, đến khi Kim Tuyến xuất hiện thì cũng đừng hoảng, không dính vào nó sẽ không chết. Tốt lắm! Đếm ngược năm giây nữa sẽ xuất hiện. Vô Địch và Tiểu Vân dừng tay được rồi.”
Ngay khi Kim Tuyến vừa mới xuất hiện, Tụ Tử Sam Sam đã thấy Lưỡng Bộ Diêu Diêu đứng đằng sau mình bị dính vào.
“Ôi......Diêu Diêu nằm xuống...... Tụ Tử đi phía trước...... Đừng đụng đến Kim Tuyến.”
Xoay một òng, Kim Tuyến cuối cùng cũng biến mất, Tụ Tử Sam Sam mới thở dài nhẹ nhóm một hơi. Vừa mới đó mà vòng thứ hai đã bắt đầu, Lạc Dương lại trúng Ly Sầu, Tụ Tử Sam Sam lại trúng Ngã Qủy Cơ.
“Sao lại là hai người nữa vậy, đúng rồi Tụ Tử tránh ra đội ra, thông minh đó, Tụ Tử đợi Lạc Dương bảo đến ôm thì chạy vội qua luôn, sau mới đánh BOSS”
[ Đoàn đội ] Vân Vân Chúng Sinh: Hai người đây là duyên phận rồi còn gì, quả thực là chân ái.
Tụ Tử Sam Sam quả thực muốn khóc, sao mà mỗi lần đều dính vào cô vậy trời. Đã vậy đội trưởng còn dùng từ kém chuẩn xác như vậy, làm cho cô vô cùng xấu hổ. Cái gì mà chạy qua ôm chứ…
Sau khi đánh bại được Khôi Lũy Ti, Tụ Tử Sam Sam im lặng nghe theo chỉ huy, một khắc cũng không dám chậm trễ, chạy nhanh sang hướng Lạc Dương sư huynh mà ôm.
[ Đoàn đội ] Thử Thời Tuyết Đặc: Tụ Tử học rất nhanh á.
[ Đoàn đội ] Vân Vân Chúng Sinh: Tụ Tử ôm cũng rất nhanh á.
Cái quỷ gì vậy trời!
Trong lúc mọi người trêu chọc, đánh Boss con rối lục đạo dù có chút khó khăn nhưng cũng xong được, tiếp theo sau đó là phải nhảy đài hoa để sang Boss tiếp theo, Tụ Tử Sam Sam mới đi phó bản quả nhiên là vừa vui vừa biến thái.
Thần kỹ của Lạc Dương sư huynh lại chuẩn bị phải tái xuất giang hồ rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.