Còn hai ngày nữa là Kim Liên Hội bắt đầu.
"Sư phụ, phía sau núi Nam Trai chúng ta có một ngọn núi bị rớt một góc, ngươi có đầu mối gì không?"
Tô Lương đang dưỡng thần trên ghế nghiêng đầu, nhìn về phía Tần Niệm vẻ mặt khó hiểu, hơi trầm mặc, sau đó nói: "Có khả năng hay không, nó vẫn luôn thiếu một góc?"
"Không thể nào, hôm nay ta đi xem, nhìn dấu vết giống như là bị một kiếm cắt ra."
"Có thể chính là vị tiền bối trước kia luyện kiếm cắt ra."
Tần Niệm vẻ mặt hồ nghi, "Thật sao? Nhưng ta mơ hồ nhớ rõ tháng trước đi phía sau núi luyện kiếm vẫn còn hoàn chỉnh a."
Khóe miệng Tô Lương giật giật, tức giận nói tiếp: "Lúc ngươi luyện kiếm chỉ quan tâ·m mấy thứ này thôi à? Ngươi lười biếng rồi chứ? Ngày mai luyện thêm một ngàn."
Tiểu tử, không thu thập được ngươi.
Quả nhiên, vừa nghe hai chữ luyện thêm, Tần Niệm không còn tò mò vì sao đỉnh núi kia lại bị lột đi một góc.
"Tiểu sư thúc của ngươi đâu? Gần đây đều bán điểm ra ngoài, giờ này hắn đi đâu rồi?" Tô Lương không nhìn thấy bóng người Phương Quy, thuận miệng hỏi.
"Vẫn đang luyện kiếm."
"Tiến triển thế nào rồi?"
"Còn có thể, nắm ổn rồi."
"... Cảnh giới đâu?"
"Cái này ngược lại là cực nhanh, đã Ẩn Nguyên ngũ đoạn."
Nghe được câu trả lời này, Tô Lương mới yên tâ·m gật đầu.
Đại sư huynh giao cho người của mình, cũng không thể tới lúc Ẩn Nguyên tam đoạn, lúc đi cũng là Ẩn Nguyên tam đoạn.
"Còn ngươi? Không định thử lại lần nữa?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-cua-ta-co-chut-than/4822457/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.