Nước ao lạnh lẽo như cũng đổ ập lên mặt ta, ta giật mình, chợt mở mắt ra, đầu óc choáng váng suýt ngồi bật dậy. May mà ta lập tức cảnh giác trở lại, ngay lúc nghìn cân treo sợi tóc chuẩn bị bật dậy, ta ép bản thân phải nằm im như đóng đinh ở chỗ cũ.
Đã cẩn thận như thế, nhưng vẫn phát ra mấy tiếng sột soạt.
Ta ép trái tim gần như muốn nhảy khỏi cổ họng xuống, từ từ dịch từng tí một, từng tí một khỏi lồng nguc mà mình đang áp sát vào…
Hơi thở bên tai đều đều, ta hơi thả lỏng. Ta cẩn trọng ngẩng lên thì thấy Tinh Trầm vẫn còn say giấc yên bình. Trong đêm tối, ta chỉ nhìn được phần mặt nghiêng với những đường nét trơn tru, và viền môi tuyệt đẹp của hắn. Ta đợi một lúc lâu trong bóng đêm, không thấy hắn có bất kỳ cử động lạ thường nào, thì tính rón rén đứng dậy rời đi.
Ta hơi nhấc người lên, bỗng phát hiện nửa mái tóc của mình bị đè dưới thân hắn, lẫn lộn với mớ tóc đen nhánh như mực của hắn, nhất thời không tài nào thoát thân cho nổi.
Chết mất thôi, làm sao cho đặng đây.
Ta thử giựt giựt tóc mình. Nhưng không rõ tại ta túm nhầm tóc hắn, hay do tay áo ta bất cẩn quết lên mặt hắn, mà tên này bỗng dưng giơ tay cọ cọ chóp mũi, làm ta hãi tới độ ba hồn bảy vía suýt tan tác chim muông. May mà hắn cọ mũi xong thì trở mình đưa lưng về phía ta tiếp tục ngủ say, không mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-cho-muoi-muon-noi-dan-nhe/2449258/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.