Hôm sau thức dậy, cơn đau ở xương sườn ta đã hoàn toàn biến mất, thuốc linh của động hồ ly này quả là hàng tuyển.
Ta thay bộ váy áo mà hai cô cáo nhỏ hôm qua đã giặt sạch sẽ tinh tươm cho mình, đứng dậy xuống giường.
Hôm qua vội vàng hấp tấp nên chưa kịp nhìn kỹ, bây giờ ta mới phát hiện căn phòng này được trang hoàng cực kỳ thanh nhã, chỗ nào cũng có dấu ấn thâm trầm khiêm tốn của chủ nhân căn phòng.
Ta đưa tay mở cửa sổ, một cơn gió mát đưa hương hoa thơm cỏ dại ập vào mặt. Sắc Thu tươi đẹp tràn khắp cửa sổ, không thua gì cảnh Xuân tháng Ba cỏ mọc oanh bay.
Hai tiểu yêu ở gian ngoài không rõ đã dỏng tai chờ đợi bao lâu, bên ta vừa có chút động tĩnh, hai con bé đã phấn khởi bận rộn vào việc, đi ra đi vào như con thoi, hầu hạ ta rửa mặt uống trà dùng bữa sáng.
Từ khi bị Tinh Trầm bắt l3n đỉnh Thần Chung, ta suốt ngày phải cúi đầu khom lưng nhìn mặt đoán ý, tận dụng mọi cơ hội để nịnh nọt, gian nan kiếm ăn trong kẽ hở, đã được người khác săn sóc tỉ mỉ như thế bao giờ đâu.
Tuy hai con nhóc bình nhà ta cũng tốt, nhưng chúng nó đã được ta chiều quen thói, kiêu kì như bà cô bên chồng. Ngày nào ta không cần sứt đầu mẻ trán dỗ chúng nó là đã phải A di đà Phật rồi, hai đứa ấy thật sự không thể san sẻ ưu phiền với ta.
Ta vô cùng xúc động đậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-cho-muoi-muon-noi-dan-nhe/2449221/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.