Ta vốn tưởng rằng lần này mình với A Phụ lại chỉ có một đoạn duyên tụ duyên tán ngắn ngủi, nhưng không ngờ A Phụ còn cùng đường với bọn ta, vì thế chúng ta vui vẻ kết bạn đi chung.
Đương nhiên, chỉ có ta và A Phụ là vui mừng thôi, Tinh Trầm gắt gỏng mấy hôm liền.
Thật ra cũng không thể đổ hết cho cái tính cáu kỉnh khó ưa không dễ hòa hợp với người khác của Tinh Trầm, A Phụ quả thực rất lắm mồm. Mỗi ngày, nhờ có tiếng lải nhải của y đỡ đần, mà đến ta trông còn có vẻ nhã nhặn lịch sự hơn nhiều. Người cao ngạo kiêu căng như Tinh Trầm phải chịu tiếng ồn này ngày ngày, quả thực không dễ dàng chút nào.
Ngoại trừ lảm nhảm, A Phụ còn một tật xấu nữa là mê rượu như mạng. Nhưng sức khỏe của y lại không chống chọi được, uống nhiều rượu là hay ho khan, đôi lúc còn ho ra cả máu.
Lão này đi đến đâu là hành nghề y cứu người đến đấy, vậy mà lại chẳng quan tâm đến sức khỏe của chính mình tẹo nào.
Y mặc kệ bản thân, nên ta phải quan tâm thay y. Dọc đường, không ít lần ta kèn cựa với y vì chuyện y nốc rượu, cũng không thiếu lúc phải đấu trí đấu dũng với y vì một ngụm rượu. Mỗi lần tức xì khói vì lão già lọc lõi này, chỉ muốn chia đôi hai ngả với y, tiếng gọi “con gái ơi” của y lại châm ngòi ý chí chiến đấu của ta, giúp ta tiếp tục liều mạng với hắn vì một bầu rượu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-cho-muoi-muon-noi-dan-nhe/2449185/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.