Sau đận mệt mỏi cả tâm thần lẫn thể xác hôm qua, dường như sức khỏe của ta đột nhiên kém đi nhiều.
Hoặc là tác dụng của nước suối Tử Sinh đang thâm nhập vào xương tủy từng chút một…
Sáng nay mở mắt ra, ta rề rà mãi không dậy nổi. Chẳng biết Tiểu Thạch Lựu và Thiên Thanh đã đi chơi bời ở đâu, cuối cùng vẫn phải tới lúc Cảnh Húc sư huynh không yên tâm vào thăm, thì mới có huynh ấy giúp ta mặc áo quần, đỡ ta xuống giường.
Hôm nay cái rét tháng Ba tới đột ngột, ngồi trong phòng mà vẫn thấy lạnh. Bầu trời bên ngoài âm u, rét vẫn hoàn rét.
Cảnh Húc sư huynh hỏi hôm nay ta muốn ăn gì, ta đáp thời tiết thế này, ăn một nồi lẩu cay là hợp nhất.
Tới bữa trưa, mùi hương cay nồng quả nhiên lan tỏa khắp sân nhà.
Ta và Cảnh Húc sư huynh vừa mới cầm đũa lên, thì một vị khách không mời bất ngờ tới.
Tinh Trầm đứng trước cổng viện, mặt không cảm xúc. Chàng chần chờ một lát, đi đến gần trước cái nhìn im lặng của ta và Cảnh Húc sư huynh.
“Huynh trưởng…”
Chàng rủ hàng mi, nhẹ nhàng gọi Cảnh Húc sư huynh.
Cảnh Húc sư huynh gật đầu, ý bảo Tinh Trầm ngồi chung.
Chàng ngồi xuống thật.
Ta chống bàn đứng dậy, vào bếp lấy một bộ bát đũa ra. Ta hẵng còn nhớ lần cuối ăn lẩu chung với nhau, chàng đã ăn hết những thứ ta gắp cho chàng, có vẻ thích món này lắm.
Tinh Trầm nhận bát đũa, cụp mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-cho-muoi-muon-noi-dan-nhe/2449119/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.