Thế nhưng hiện tại, thân là vợ của anh, cô sẽ phải thực hiện nghĩa vụ của một người vợ.
Anh… cư nhiên không ghét bỏ.
Nguyễn Mộng lặng lẽ nhắm mắt lại, có lẽ anh không phải không ghét bỏ, chỉ là cho tới bây giờ đều không có nói mà thôi.
Trước kia Nguyễn Mộng không hề tự giác trong chuyện vợ chồng, hiện tại không xong.
Ba mươi ba tuổi trở lại hai mươi ba tuổi, Nguyễn Mộng mới phát hiện bản thân mình trước kia ngây thơ biết bao nhiêu.
Cô có một loại cảm giác tự ti mãnh liệt, mãnh liệt đến mức cô muốn đẩy người đàn ông trên người xuống.
Thật lâu, thật lâu không có cùng anh thân cận như thế này.
Kể từ lúc người phụ nữ kia trở về, anh không còn chạm đến cô, cho dù chỉ là cái bắt tay.
Cô mất đi rất nhiều, nhưng có một số thứ nhất định không thuộc về cô,trong nháy mắt lúc Nguyễn Mộng chết đi mới hiểu rõ, chẳng hạn như VệCung Huyền.
Áo ngủ bị anh cởi ra, lộ ra thân thể mập mạp. Ưu điểm duy nhất mà cô hài lòng chính là làn da trắng.
Tuy nhiên khi sờ lên da vẫn là cảm thấy hơi thô ráp, bởi vì cho tới bây giờ cô chưa từng chú ý đến việc bảo dưỡng làn da mình. Hơn nữa nguyên nhânchủ yếu là do làm việc nhà.
Sau này Nguyễn Mộng mới hiểu, làmviệc nhà cần phải cẩn thận cùng tỉ mỉ, mà Vệ Cung Huyền có thừa nhận côlà vợ hay không, cùng với làm việc nhà không hề có chút quan hệ nào.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huyen-dieu-cua-dinh-menh/2402746/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.