Sự hối hận muộn màng
Author: Karly Dương
_________________________
Trời đêm này trăng sao toả sáng, lấp lánh hiện lên bầu trời quang đãng, từ xa mùi hương hoa phảng phất quanh đây, dịu dàng dễ chịu.
Bất giờ kim đồng đã điểm mười hai giờ đêm, bất quá Chu Hiểu Lam không thể chợp mắt, cho dù mở cửa sổ cho hương hoa truyền vào hoặc ngắm trăng, đếm sao nhưng chu công vẫn không chịu cùng cô đánh cơ ( ý là ngủ)
Với tâm trạng lo âu tất nhiên chẳng dễ dàng có mộng đẹp, Chu Hiểu Lam rất bực bội, cứ lăn qua lăn lại trên giường tạo thành đống chăn ga lộn xộn.
Chuyện đã đến mức này, cô muốn cũng chẳng kịp!
Vẩn vơ suy nghĩ đôi chút, tiếng mở cửa thành công kéo cô ra khỏi, giờ mới nhớ hoá ra cô chưa khoá cửa mới để người khác vào được, chẳng lẽ là trộm?
Chu Hiểu Lam hai chân trần run run bước xuống giường, cô nhẹ nhàng hết mức có thể vì không muốn bị phát hiện.
Tiện tay gần đó với ngày chiếc lọ sứ cắm hoa đặt trên tủ đầu giường, rồi đi hướng cửa chính.
Chu Hiểu Lam từ bé đến lớn chưa từng gặp qua chuyện này, đây là lần đầu tiên cô đối mặt với nguy hiểm, khó tránh tay run rẩy, trán đổ mồ hôi.
Tiếng bước chân càng ngày càng gần, đến lúc nó dừng lại, Chu Hiểu Lam bỗng lao tới, cầm lọ cắm hoa tư thế đập.
Nhưng cô dù cho đột ngột thế nào thì cũng chậm hơn người kia một bước.
Hắn ta kéo cô vào lòng, ôm chặt lấy cái eo thon gọn, môi lưỡi cùng cô dây dưa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-hoi-han-muon-mang/1246522/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.