"Tam ca! Muội chỉ đến xem Lăng nhi thôi mà!"_Kỳ Hoa hờn trách nhìn Tuấn Hàn rồi nói tiếp_"Tư Đồ Thụy Nhiên đó cũng thật không để ai vào mắt, đã vậy còn sai người thông báo với mẫu phi để người hạ chỉ cho cô ta về nữa chứ!"
"Cái gì? Cô ta dám cho người báo với mẫu phi ư?"_ánh mắt hắn hiện lên tia sắc lạnh, xem ra cuộc sống của ả ta cũng thật nhàn hạ...
"Đúng vậy a!"_Kỳ Hoa khẳng định.
"Kỳ Hoa! Muội mau dìu ta về Trữ Hoa cung! Nhanh lên!"_giọng nói lộ ra vài phần kiên định và dứt khoát cắt ngang suy nghĩ của hai người họ.
"Đư...!"
"Không được!"_tiếng nói thập phần khó chịu vang lên át giọng nói Kỳ Hoa. Sao nàng lại xa lánh hắn chứ? Hắn còn chưa làm gì đắc tội với nàng mà! Tại sao lại như thế? Không phải lúc nãy còn tốt sao?
"Tam ca! Tại sao không được chứ?"_Kỳ Hoa vô ý hỏi.
"Không được chính là không được! Còn phải cần lí do sao!"_hắn hỏi ngược lại làm Kỳ Hoa im bặt, nhưng lúc này Lăng nhi lên tiếng:
"Nơi này là tẩm cung của Thái tử điện hạ, tiểu nữ chỉ là một người bình thường, không xứng được ở lại, tốt nhất là nên về Trữ Hoa cung thì hơn!"_không lẽ nói nếu như ta ở đây có thể ta sẽ làm hành động gì đó phi lễ với ngài hay sao? Với lại thân phận cũng không thích hợp.
"Kỳ Hoa! Đi thôi!"_nàng và Kỳ Hoa vội đi trong khi hắn còn triền miên với suy nghĩ của bản thân...
--------------------------------
Ngày đi tháng lại, rốt cục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-hoi-han-cua-de-vuong/2462475/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.