Gió đông tháng chạpgiá rét tựa như xen lẫn băng vụn, gió tạt qua mặt khiến da thịt cứ tê tê như thể đông cứng. Đàm Linh Âm không nhịn được phải tháo găng tay lôngchồn xuống, xoa xoa mặt.
Đường Thiên Viễn nói, “Ai bảo nàng không muốn ngồi xe ngựa, lạnh hả?”
Đàm Linh Âm xiết chặt khăn quàng cổ lông thỏ, lại kéo chiếc mũ da cáo thấpxuống một chút, giọng nói của nàng phát ra từ trong một đống lông thỏnên có chút kì quặc, “Không lạnh, rất thú vị mà.”
Nàng giả trangthành một sĩ binh đi theo đoàn, nhưng lại không mặc khôi giáp; vốn cũngđịnh cưỡi ngựa, tiếc là không biết cưỡi, nhưng nếu cưỡi chung với ĐườngThiên Viễn một con thì đúng là vừa phách lối lại vừa quái dị.
Cho nên nàng cưỡi một con lừa đi cùng, dù sao xe chở vàng cũng không đinhanh, cho dù nàng có cưỡi một con heo thì cũng chẳng thể chậm được.
Đường Thiên Viễn thân cưỡi trên một con ngựa cao lớn, độ cao của hai ngườichênh lệch rất lớn, lúc nói chuyện Đàm Linh Âm phải ngửa đầu lên nói với hắn. Bây giờ mặt của nàng chôn trong đám lông màu trắng bạc của cáo với thỏ lại càng thấy nhỏ hơn. Đường Thiên Viễn cúi đầu nhìn tiểu binh điđầu cưỡi lừa này, lắc đầu cười cười, “Khá lắm.”
Thanh Thần đi bên cạnh bọn họ, nhìn tỷ tỷ tức cười như thế nên hắn cũng im lặng cườicười. Trịnh Thiếu Phong dẫn đầu đội ngũ, ba người Đường Thiên Viễn ápphía sau, phía sau nữa là đội ngũ của Đường gia.
Vàng từ trong mộ cùng với số tiền tham ô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-gia-pk-huyen-lenh/2375246/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.