Đàm Linh Âm vừa vềđến chỗ ở của mình liền đem chiếc hộp giấu thật kỹ rồi mới đi tìm hai gã nha dịch làm nhiệm vụ gác cửa trước công đường để hỏi chuyện lúc nãy.Sau khi nghe nói đám người kéo nhau lên công đường lúc nãy đã đi về hết, nàng mới dám đi ra ngoài.
Ra khỏi huyện nha, nàng đi thẳng đến Cổ đường thư xá.
Đàm Linh Âm cuống quýt thông báo, “Thanh Thần, Chu Đại Thông đã đến đây rồi!”
Đàm Thanh Thần cũng hoảng hốt, khoa chân múa tay hỏi Đàm Linh Âm: Là thật à?
Đàm Linh Âm ủ rũ gật đầu xác nhận, “Hắn vừa đến nha môn cáo trạng.” Nói xong liền đem toàn bộ sự việc kể cho đệ đệ nghe.
Đàm Thanh Thần càng nghĩ càng thấy chuyện này thật là khó tin. Với thânphận và địa vị của Chu Đại Thông, cần gì phải chạy đến một nơi xa xôivạn dặm như huyện Đồng Lăng để cáo trạng? Ngoài ra, Chu Đại Thông biếnthành thương nhân từ lúc nào vậy? Nhưng cũng có khả năng chỉ là trùngtên mà thôi. Ở Tế Nam rộng lớn như vậy, chắc chắn không chỉ có duy nhấtmột người tên là Chu Đại Thông.
Đàm Linh Âm cũng chỉ mong đượcnhư vậy nhưng trong lòng nàng vẫn lo sợ không yên. Đàm Thanh Thần có vẻthoải mái hơn nàng: việc này đã qua hơn ba năm rồi. Nếu Chu Đại Thôngthật sự muốn gây phiền phức cho tỉ đệ bọn họ thì hắn nên tới từ lâu mớiphải.
Đàm Linh Âm có chút buồn bã, “Thanh Thần, chúng ta rời nhà đã hơn ba năm rồi.”
Đàm Thanh Thần gật đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-gia-pk-huyen-lenh/2375146/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.