Trời đã ngả về chiều, ráng đỏ trải dài một mảng lớn trên nền trời, xem rangày mai lại là một ngày trời trong nắng đẹp. Lớp đá xanh trải trên mặtđất vẫn còn giữ chút hơi ấm của một ngày nắng nóng, nhưng không khí nóng bức đã dần dần bị làn gió mát cuối ngày xóa sạch. Lúc này chính là thời gian dùng cơm chiều, nhưng mọi người trong huyện nha lại bị một việcbất ngờ xảy ra cuốn hút, đành tạm buông bát cơm xuống.
Có người nói, Đàm sư gia nghĩ quẩn, định nhảy lầu!
Tất cả mọi người đều hoảng sợ há hốc mồm, không rõ một cô nương trẻ trung,xinh đẹp, tài giỏi lại luôn vui vẻ như nàng thì có chuyện gì để mà nghĩquẩn. Rất nhiều người chạy đến xem, người muốn khuyên can, kẻ muốn giúpđỡ Đàm sư gia. Cũng có kẻ hả hê chạy đến xem cảnh Đàm sư gia mất mặt,như Hương Qua chẳng hạn. Nàng ta vốn là một người cẩn trọng, luôn luôngiữ gìn quy củ, hiếm khi xuất hiện ở bên ngoài, đặc biệt là những nơitập trung nhiều người; nhưng khi nghe nói Đàm sư gia nghĩ quẩn, đang bòlên mái ngói của công đường, nàng ta liền vội vàng chạy đến xem thử.
Thật ra, Đàm Linh Âm chỉ mới trèo lên mái ngói. Nàng cũng không có ý định từ trên này nhảy xuống giống như mọi người nghĩ. Chuyện này là đươngnhiên, nàng còn biết bao nhiêu việc phải làm, còn Đàm Thanh Thần cầnnàng quan tâm, còn cả đam mê sáng tác của nàng nữa; nàng đâu có bị điênmà đi nhảy xuống dưới?
Mái ngói của công đường chính là nơi caonhất trong huyện nha;
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-gia-pk-huyen-lenh/2375136/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.