Đường Thiên Viễn cóchút đắn đo khi viết thư trả lời cho Phủ đài đại nhân. Thân là cấp dưới, cho dù xuất phát từ nguyên nhân gì, không cẩn thận mà đắc tội vớithượng cấp chính là cách nhanh nhất khiến cho mình bị mất chức. Là namnhân, ai chẳng coi trọng sĩ diện, đặc biệt là nam nhân chốn quan trường. Mặc dù Đường Thiên Viễn đã hạ quyết tâm sẽ không vì yêu cầu của Tri phủ mà làm việc trái với pháp luật, nhưng vẫn phải giữ thể diện cho Triphủ, bây giờ chưa phải là lúc lộ rõ thân phận của hắn.
Vì vậy,hắn than vãn với Phủ đài đại nhân, thật ra hắn biết có thể miễn tội chết cho Tôn Bất Phàm, nhưng chính miệng Tôn Bất Phàm đã thừa nhận mình làkẻ giết người trước mặt dân chúng, điều này khiến cho rất nhiều ngườiphẫn nộ; vả lại, bên nguyên cáo – Tề viên ngoại cũng là một gia đình cótiếng tăm, bọn họ nhất quyết không chịu bỏ qua; nếu thật sự muốn sửa lại án này, trước tiên phải qua được cửa của Tề gia. Nói một hồi, ý tứ củahắn chính là phải nắm được Tề viên ngoại trong tay rồi mới tính đếnchuyện sửa án. Hiện giờ hắn còn phải bố trí công việc cho vài nhân tàimới đến Đồng Lăng.
Huyện lệnh chính là quan phụ mẫu ở địa phương, ngoài việc xử án, hắn còn phải quan tâm đến việc làm ăn, sinh hoạt củadân chúng; mặt khác, Đường Thiên Viễn đặc biệt quan tâm đến sự nghiệpgiáo dục văn hóa của huyện. Đúng lúc sắp đến kỳ thi Hương, vì muốn biểuhiện sự khích lệ với các thí sinh dự thi, Đường Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-gia-pk-huyen-lenh/2375131/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.