Lời vừa nói ra, tất cả mọi người ngạc nhiên.
Lẳng lơ? Quý Lương cùng Chúc sư gia nhanh chóng liếc nhau một cái, sau đó dồn dập nhìn về phía Hồng Hạnh đợi nàng giải thích.
"Hồng Hạnh, chuyện gì xảy ra với ngươi vậy?" Thu nương vội vàng nháy mắt ra dấu với Hồng Hạnh, sau đó vẻ mặt vô hại cười nhìn hai người Quý Lương, "Đại nhân, ngài đừng nghe tiểu cô nương này nói lung tung."
"Để cho nàng nói." Cái này Quý Lương còn nhìn không ra, há chẳng phải người ngu sao? "Lại ở chỗ này ra sức từ chối, bắt ngươi về ngồi xổm trong đại lao."
"Đại nhân..." Thấy vậy, Thu nương đành phải ngượng ngùng lui ra phía sau, cùng lúc cấp cho Hồng Hạnh một ánh mắt.
"Hồng Hạnh đừng sợ. Bổn quan bảo kê cho ngươi." Quý Lương khiêu mi nhẹ giọng nói, thanh âm có phần mê ly, quyến rũ.
"Đại nhân..." Hồng Hạnh ngẩng đầu, dùng ánh mắt muốn nói lại thôi nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của Quý Lương, nói không hết tình cảm.
"..." Quý Lương nhất thời lúng túng, mặt đỏ lên, ý bổn quan muốn nói là trong lúc hỏi chuyện ngươi không bị Thu nương đánh mà thôi.
"Đại nhân thật sự là rảnh rỗi, hỏi thăm tình tiết vụ án cũng có thể tìm hồng nhan tri kỷ về." Chúc Ti Nam đong đưa cây quạt, giễu cợt nói.
"Ta đang xét hỏi tình hình nha." Quý Lương bỏ qua ý trào phúng kia. Không để ý tới đôi mắt ẩn ẩn đưa tình nọ nữa, nghiêm túc mở miệng nói: "Đem những gì ngươi biết nói cho bổn quan nghe."
"Đúng vậy, đại nhân." Hai tay Hồng Hạnh kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-gia-lai-co-dieu-dan-cau-kien/212664/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.