Edit: madokangokngkeck
☆
Cùng lúc đó, ngọn đèn dầu trong huyện nha cũng chập chờn lúc sáng lúc tối.
"Công tử, cái Huyện nha này ngu khủng khiếp." Chúc Nhất oán hận than thở hết lần này đến lần khác.
Vẻ mặt Chúc Ti Nam đầy mãn nguyện nằm trên ghế dựa đọc sách, nghe vậy BA~ thoáng cái khép sách lại, cặp mắt đẹp quét về phía Chúc Nhất dạy bảo: "Tiểu Nhất, tiền lương hằng tháng ngươi kiếm của gia đâu cả rồi, không cần tiền tiêu hằng tháng nữa hả?".
"Thế nhưng mà công tử, những người kia mà đến nhất định sẽ phát hiện ngài không giống người thường, điều tra một chút thì lai lịch của ngài thể nào cũng bị lộ." Chúc Nhất nhất không muốn điều đó xảy ra, hai mươi năm qua cũng chưa bị lần nào cả.
""Gia cũng không phải là dưa." Chúc Ti Nam mếu máo.
Đây không phải là trọng điểm. Chúc Nhất nhụt chí co quắp ngồi dưới đất, run rẩy nói: "Lão gia bảo người lăn về nhà, ngài ấy còn nói..."
"Nói cái gì?" Chúc Ti Nam lập tức ngồi dậy.
"Lão gia nói, nếu người không về thì sẽ mang hết chính trăm ngàn lượng vàng tiền riêng của người đi sung công." Chúc Nhất vừa nói, vừa lặng lẽ quan sát sắc mặt Chúc Ti Nam.
Quả nhiên, sắc mặt Chúc Ti Nam lập tức thay đổi, thanh âm cũng ngay tức khắc đề cao: "Ta chôn trong phòng nãi nãi sao lão moi ra được?"
Chúc Nhất thủ thỉ: "Lão tổ tông cũng giúp đỡ chuyển bạc mà..."
"Không nên nha... Nãi nãi ngươi, tên phản đồ này... Mẹ ta đâu?" Cả người Chúc Ti Nam đầy hơi lạnh, dám cầm tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-gia-lai-co-dieu-dan-cau-kien/1192462/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.