Tôi nhập học tại đại học A, vào những lúc rảnh rỗi sẽ đi tìm nhà để dạy thêm. Thành phố A cách thành phố D khoảng hai tiếng đi đường cao tốc, tôi dùng tiền ấy mua vé tàu đến thăm em trai.
Nhưng vé tàu vốn không bao giờ là rẻ, thời gian của mỗi kỳ nghỉ cũng không dư dả nên tôi chẳng thể đi nhiều.
Thằng nhóc đã thêm WeChat tôi, mỗi ngày đều gọi video tới tầm nửa tiếng. Bạn cùng phòng tôi toàn mấy thằng chân chất lại thẳng tính, tôi và bọn họ nhanh chóng làm thân, gọi mấy tiếng anh em cũng toàn lời thô tục, đến buổi tối tôi gọi cho em trai phải cố kìm lời lại, mà ba ông thần kia lại thò qua một hai phải nhìn xem cậu em trai có thể "sửa tính" tôi là ai.
"Em mày nhìn chả giống mày gì cả! Dễ thương quá đi!" Tôi có một thằng bạn cùng phòng gia cảnh tương đối khá, nhìn thoáng qua rồi nói kiểu không quan tâm lắm, "Đồ em mày mặc nhìn không rẻ mà đồ của mày nhìn bần muốn chết, tiết kiệm thế làm gì."
Tôi tất nhiên không thể kể sự thật cho họ nghe rồi.
Tôi ra vẻ thâm trầm, nói: "Tao muốn che giấu thân phận con nhà giàu để tránh bị người xấu nhắm tới."
Vì thế ba thằng xấu xa đó đòi tôi chiêu đãi một bữa lớn, ăn luôn tiền vé tàu kỳ sau của tôi.
Đến nửa cuối năm hai đại học, tôi đổi nơi, dạy toán cho một cô nhóc tiểu học. Do thời kỳ nổi loạn sớm tận 5 năm, nhóc này tiễn đi chừng ba bốn gia sư, người lớn trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-gan-ket-cua-tinh-than/1020933/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.