Cung Diệp nằm trong vòng tay cứng cáp của người đàn ông đang rất lo sợ. Mọi người đều không cần nó nữa rồi, có thể để mặc nó cho người khác đem đi. Nó chưa từng gặp người đàn ông này, vừa nãy đối mặt với ánh mắt mãnh liệt của hắn trong lòng đã thoáng rung động.
Trong cặp mắt phượng sắc bén của Kỷ Dung Quân khi đó chứa chan một thứ tình cảm khiến người khác không nhịn được muốn nhìn nhiều hơn, đôi mắt ấy vừa thâm trầm, vừa có sức hút.
Quãng đường từ trong ra ngoài, Cung Diệp sợ đến không dám nhúc nhích, hai tay đặt trước bụng, chưa từng vì tò mò mà liếc nhìn người đàn ông.
Nó không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì nên càng sinh ra nỗi sợ hãi to lớn. Những gì nó đã phải hứng chịu có lẽ vẫn chưa đủ hay sao?
Nó cũng muốn sống một cuộc sống bình thường như đứa trẻ khác. Nó không muốn trở thành một món hàng mặc người đưa đẩy.
Cảm nhận được người trong lòng đang thở gấp, Kỷ Dung Quân cúi đầu nhìn, nhận ra đôi mắt trong veo kia đang ngấn nước, mũi cũng đỏ lên. Bàn tay to lớn lại chai sạn của hắn vỗ nhẹ vào Cung Diệp, như muốn an ủi.
Bước chân của hắn nhanh hơn, chiếc xe thuộc dòng Rolls Royce Phantom đã có người đứng mở cửa chờ sẵn. Khi bầu trời đầy sao, khi không khí dễ chịu của buổi tối bỗng nhiên biến mất, hóa thành một màu đen, không khí thoang thoảng mùi nước hoa, Cung Diệp vô thức lấy tay che mũi.
Hành động của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ep-buoc-hen-mon/2698043/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.