Cung Diệp biến mất hai tuần liên tiếp, Lục Doãn Chương rất lo lắng cho nó, nhưng cậu cũng không thể giúp được gì. Chỉ đành hỏi Ngung Tịch đêm đó đã xảy ra chuyện gì. Và câu trả lời của hắn chính là "Cậu ta bị diêm vương bắt đi rồi."
Chẳng biết là đùa hay thật.
Sau đó Lục Doãn Chương có gặng hỏi thế nào hắn cũng không nói thêm gì. Ngung Tịch ngược lại còn quay sang hỏi cậu rất nhiều thứ.
Mẹ cậu là nhân viên văn phòng, trùng hợp hôm ấy may mắn thế nào lại quay trúng giải thưởng ở công ty, cứ như vậy buổi tối hôm ấy Lục Doãn Chương như hoàng tử nhỏ tung tăng theo mẹ đi ăn bữa tối lãng mạn. Trùng hợp hơn nữa, Lưu Tuệ Tâm còn gặp lại bạn học cũ, trong khi hai người tâm sự, Lục Doãn Chương đã chạy ra ngoài chơi.
Những gì xảy ra sau đó đã là quá khứ, mà quá khứ thì nên để nó qua.
Thi giữa kì là ngày thứ tư tuần sau.
Trong hai tuần khi không có Cung Diệp ở bên cạnh, ngoại trừ tiết học của Lý Kỳ, cậu đã lẻn lên trên ngồi cùng Ngung Tịch. Dù sao mình cũng là người cần giúp đỡ, phải chủ động thì mới phải phép.
Lục Doãn Chương không nghĩ gì nhiều, chỉ đơn giản là ngồi cùng ai thì hỏi bài người đó. Nhưng Ngung Tịch lại rất để ý.
Tiếng chuông hết tiết ba vang lên, Lục Doãn Chương đã uống gần hết một bình nước hoa quả của Ngung Tịch muốn đi vệ sinh.
"Ngon đến đâu thì cũng đừng uống nhiều như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ep-buoc-hen-mon/2698039/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.