Bình tĩnh nhìn thẳng vào ánh mắt mơ màng của Lạc Khuynh Thành, German càng nắm chặt cánh tay cô hơn, gương mặt lại trở về với loại biểu cảm nghiêm lãnh nhất quán, nhưng nếu quan sát kỹ, trong ánh mắt anh, phảng phất có xuất hiện một tia...khẩn trương! ?
Chính xác, anh đang khẩn trương.
Vừa rồi mới hôn trộm cô, hành động này, so với mấy loại đàn ông sở khanh không khác gì là mấy, lại còn bị đối phương phát hiện đúng lúc, cho nên anh chợt cảm thấy xấu hổ.
Huống chi, nhớ lại thời điểm cô rống to vào mặt anh, mỗi câu mỗi chữ đều như con dao găm sắc nhọn đâm thẳng vào lòng anh, cho đến tận bây giờ anh vẫn còn nhớ rõ, mãi đến khi chứng kiến một màn đó, anh mới chợt nhận ra rằng người con gái mình yêu lại có khí thế hào hùng đến bực này. Anh đúng là có chút lo lắng nếu một ngày nào đó cô nhóc này lại gây lộn với anh, cái tính bướng bỉnh lại nổi lên tranh thấp tranh cao với anh, vậy anh biết phải ứng phó làm sao?!
Thật ra, tuy rất lo lắng, nhưng anh lại cảm thấy nhẹ nhõm khi cô lại đột ngột ngất xỉu, bởi vì căn bản anh không thể suy nghĩ ra nổi một biện pháp để ngăn cản hành vi hồ đồ của cô, ngay thời điểm cô hét lên nói muốn rời khỏi anh, đầu óc anh chợt trống rỗng, anh sợ nếu như cứ tiếp tục hiện trạng như thế, kiên nhẫn của anh sẽ bị lửa giận cô nuốt chửng, cuối cùng là mất đi lý trí mà bóp cổ cô, hay là vung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-doc-chiem-cua-ac-ma-vo-tinh/1787466/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.