Âm thanh trầm thấp có chút khản đặc của người đàn ông giống như ly bia đen tinh tế nổi tiếng ở Đức, đậm đà nhưng lại có phần cay đắng, cần phải có một cái nhìn tinh tế cùng sự kiên nhẫn thưởng tức mới thấu hiểu hết nỗi hương vị ly bia này.
Chờ anh trở về?
Thì ra anh có coi cô như một phần trong cái chốn biệt thự to lớn này, thậm chí anh còn coi cô là người nhà chờ anh quay về?
Không hiểu sao, đầu quả tim chợt quặn thắt đến đau đớn, cái mũi chua xót, cô rất muốn òa lên khóc thật to?
Người đàn ông này...
Tuy cô không muốn thừa nhận, nhưng những giây phút bên trong hành động hờ hững lạnh lùng như thể không có gì của anh lại vô tình khiến cô cảm thấy ấm áp, cũng càng ngày càng mê hoặc lòng cô, chẳng qua đơn giản bốn chữ mà thôi, thế nhưng lại suýt chút nữa khiến ý nghĩ muốn chạy trốn của cô hoàn toàn bị xóa sạch ! ?
"German!"
Trong lúc xúc động, nắm tay đột nhiên nắm chặt thành quyền, nhân lúc German vừa xoay người đi, Lạc Khuynh Thành mở miệng gọi anh theo bản năng, mà thậm chí ngay cả bản thân cô cũng ngăn cản được hành động vô thức này.
"Sao thế?"
Một câu đáp tuy đạm mạc không mấy mặn mà nhưng đối với cô, cái cảm giác an toàn nhất chính là khi đang ở thời điểm tuyệt vọng và mệt mỏi nhất, khi cô khẽ gọi tên đối phương, đối phương chỉ cần đơn giản đáp lại một tiếng. Chỉ cần còn ở đây, chỉ cần anh còn ở đây,...
"Anh..."
Hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-doc-chiem-cua-ac-ma-vo-tinh/1787445/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.