Chương trước
Chương sau
"Không..."
Chữ "Muốn" còn chưa kịp phát ra thì ánh đèn vàng chói lọi giữa sàn nhảy lập tức vụt tắt, đột nhiên mọi thứ xung quanh cô trở nên tối mù, chỉ còn lờ mờ một chút ánh sáng lẻ loi hai bên lối đi.
Lạc Khuynh Thành không khỏi giật mình, cứ ngỡ như mình đang nằm mộng, cái này...
Bên tai vẫn truyền đến từng giai điệu du dương của tiếng nhạc jazz quen thuộc, bầu không khí lập tức thay đổi, xung quanh phát ra tiếng "ưm" nhè nhẹ phảng phất.
Đúng rồi, cô suýt chút nữa quên, đây là cái thời đại nào, so với các bữa tiệc lịch sự ở thời đại của cô thì giữa sảnh nhảy của giới thượng lưu thời bấy giờ, hiệu ứng này đúng là rất được ưa chuộng? Đèn hoa được thiết kế tỉ mỉ với chức năng tự động hóa, đúng giờ hẹn, nó sẽ tự khắc chuyển đèn, thậm chí là chuyện giai điệu nhạc để người nhảy không cảm thấy quá đơn điệu, đồng thời cũng tăng chút tình thú.
Quan sát một cách tổng thể, nó đơn giản chỉ là một buổi tiệc khiêu vũ nam nữ bình thường như bao cách mà con người xem nó như một loại hình thức xã giao, nhưng cảnh tượng đang đập vào mắt cô chính là hình ảnh ngực kề ngực, eo kề eo, tay bắt đầu bò loạn khắp người đối phương! Rốt cuộc là vì sự phóng khoáng thoải mái xuất phát từ bản chất của người phương Tây, hay là vì họ cố tình lấy cái việc khiêu vũ với sự tiếp xúc da chạm da dễ dàng với đối phương để làm những chuyện mờ ám, ví như nhiệt tình hôn môi, hôn rất cuồng nhiệt, thậm chí ở một khoảng cách không xa trên sảnh chính, Lạc Khuynh Thành có thể nghe rất rõ ràng âm thanh trao đổi nước miếng qua lại giữa đối phương, một màn vô tư không nể nang đến người xung quanh khiến một kẻ ngoài cuộc với da mặt mỏng như cô, phải líu lưỡi đỏ mặt đỏ tai.
Điều khiến cô không thể ngờ hơn rằng, một giây trước cô còn vì hành vi của đám người xung quanh mà đỏ mặt thì, chỉ một cái chớp mắt, chính cô lại biến thành nạn nhân trong cuộc vui bẩn đó...
Trước mặt tối sầm lại, trái tim khẽ run lên, ý thức được ý đồ của German, Lạc Khuynh Thành tính xoay người trốn đi, nhưng động tác của anh lại nhanh hơn, lập tức khống chế cô, áp đôi môi mình lên môi cô.
Đôi môi lạnh lẽo của người đàn ông tiếp xúc với bờ môi anh đào hơi run rẩy. Lạc Khuynh Thành chỉ cảm thấy trên đôi môi đỏ mọng truyền đến một trận tê ngứa, trong nháy mắt, liền giống như bị một con sóng khổng lồ bao phủ, hô hấp dần dần trở nên dồn dập...
Đuôi lông mày khẽ nhếch, German khát vọng chiếm giữ đôi môi đỏ mọng, không đủ, không tài nào thỏa mãn được ham muốn sâu thẳm từ tận đáy lòng anh, anh càng muốn chiếm đoạt nhiều hơn.
Nụ hôn cuồng nhiệt bất ngờ ập xuống, mang theo hơi thở nóng rực của người đàn ông. German chỉ biết tàn sát bừa bãi vòm miệng thơm tho, một thứ cảm giác ngọt ngào như cuồn cuộn dâng lên trong lòng.
Tên lưu manh này! Anh cố ý! Nhất định là anh đã tính toán chuẩn xác thời gian đèn điện tắt nên mới vô ưu vô tư làm chuyện này với cô!
Bởi thế, với một người đàn ông hành động cẩn trọng và bình tĩnh như anh, làm gì có chuyện công khai hôn một cô gái nào đó mà không quan tâm đến cảm nhận của người khác?
Cổ họng rên rỉ vài tiếng kháng nghị, có lẽ vì cho rằng bản thân mình đang ở giữa sảnh, giữa chốn còn bao nhiêu khách quý cho dù xung quanh tối mù, cơ thể cô vẫn bởi vì điều đó mà khẩn trương căng thẳng. Bàn tay cứng ngắc đặt trên lồng ngực anh, cả người mềm ngoặc mặc cho anh ra sức cưỡng đoạt, cô không cách nào thoát khỏi vòm ngực của anh, mà đôi môi gợi cảm của anh càng lúc càng làm càn, ban đầu khiêu khích khẽ hôn, dần biến thành rừng rực cắn mút, đem cô hoàn toàn nuốt chửng.
Ở một khoảng cách gần như thế này, cô có thể dễ dàng cảm nhận được nhịp tim đập một cách trầm ổn của anh, còn của cô, như không hề theo quy luật vốn có, đập một cách loạn xạ khiến nội tâm cô trở nên bối rối và lúng túng lạ thường.
Bầu không khí này, cảm giác này, sao lại giống như đang... Yêu đương vụng trộm? !
Mỹ nhân thẹn thùng như đóa hồng tươi thắm giữa buổi ban mai chờ đợi một người đàn ông lịch lãm đến hái xuống, giống như dã thú say mồi, ánh mắt sâu thẳm tựa chim ưng nhìn cánh môi mềm mại như hoa của cô càng thêm nồng nàn thâm thúy, anh lưu luyến rời khỏi đôi môi cô, trên gương mặt anh tuấn phảng phất mấy phần thản nhiên tuy rằng vẫn lạnh nhạt như cũ nhưng ý cười trong mắt lại bán đứng anh, khiến anh thoạt nhìn như là ác ma tàn nhẫn nhưng sâu trong đôi mắt thì tràn ngập tình ý.
Ngay khi German từ bỏ hành vi của mình, ánh đèn, lập tức được bật sáng...
Hô hấp dồn dập, cơ thể mềm ngoặc ngã vào lồng ngực German, hai gò má cô ửng hồng đáng yêu, còn không cho cô thời gian để thích ứng, German đã nhanh chóng giữ chặt eo nhỏ của cô, dùng sức ấn cả người cô theo quán tính nhập vào lòng anh!
Có một thứ vật thể cứng rắn đâm xuyên vào chất liệu mỏng của chiếc sườn xám, Lạc Khuynh Thành biết tình hình trước mắt, hai má đỏ ngượng như quả cà chua, miệng không thốt lên lời ...
"Anh!"
Anh đáng chết! Sao lại có thể lưu manh đến mức này!
"Biết không? Từ lúc em mặc lên người bộ váy này, tôi đã có suy nghĩ muốn cưỡng em."
Cúi đầu, ở một cự ly gần nhất định, German không chút ngần ngại nói thẳng toạc ham muốn của mình với cô!
"..."
Ngạc nhiên há hốc cả miệng, Lạc Khuynh Thành sững sờ nhìn anh, sao anh có thể tùy tiện nói những lời lưu manh như thế? Người ngoài ngoài nhìn vào, không biết chừng còn tưởng anh chỉ đang giao tiếp xã giao với đối phương, nào ngờ, nội dung lại đặc sắc đến mức này!
"Đừng ngạc nhiên, bây giờ tôi chỉ hận mình không thể xé lớp vải này, hung hăng làm em."
Lời nói tràn ngập ái muội, nhân cách xấu xa của anh lại bắt đầu trỗi dậy, khi nói chuyện, bờ môi lạnh nhạt hơi cong lên tràn ra ý cười nhợt nhạt, vừa mị hoặc, vừa lại quyến rũ tà nịnh quá mức, đương nhiên, mấy cái này đâu bằng những lời thô tục thẳng thừng của anh!
Có nói cũng thừa lời, chi bằng tìm cách thoát khỏi hơi thở nóng hừng hực của người đàn ông nào đó, vòng eo giống như một con rắn nhỏ, khẽ uốn éo dưới bờ cát mịn, cô vươn tay lên đặt lên bờ vai anh, ý muốn đẩy anh ra khỏi mình, anh là đồ xấu xa, trước mặt bao nhiêu người thế mà dám trêu chọc cô, bộ nghĩ cô sẽ ngoan ngoãn mặc cho anh đùa cợt sao?
Được, nếu anh đã không thèm để ý đến hoàn cảnh xung quanh thì một kẻ yếu đuối vô quyền như cô cũng chẳng cần để ý mấy thứ đó?
Nhẹ nhàng khoát tay lên bả vai anh, cô ngược lại kề sát người vào, cổ tay hơi dùng lực, tính đẩy người mình ra sau, nào ngờ đột nhiên có người đi về phía bọn họ.
Lucy là người rất ít nói, từ trước đến nay rất ít khi chủ động mở miệng, chỉ hôm nay lại phá lệ, vì muốn tìm hiểu rõ danh tính đối phương...
"Reggie Nord thượng tướng, vị này là?"
Lucy lên du thuyền chưa được bao lâu phải lịch sự đi tiếp đãi Lệ Thiếu Đình cho nên việc Lucy không biết Lạc Khuynh Thành cũng không có gì là khó hiểu...
Nhưng điều khiến cô khó hiểu ở đây chính là, người phụ nữ khoác trên người bộ lễ phục phong tình đầy khác biệt này, sao có thể dễ dàng khiêu vũ thân thiết với Reggie Nord?
Vừa rồi khiêu vũ, vì ánh đèn quá mờ mà số khách mời đứng đó cũng không ít, hơn nữa mới vừa rồi papa đi tới hỏi chuyện tình của cô, cô không có thời gian để tìm hai người họ, càng không biết rốt cuộc là hai người đó đã làm chuyện gì, cô chỉ biết, cánh tay tráng kiện của người đàn ông mang theo một chút chiếm giữ quấn quanh vòng eo của người phụ nữ, hơn nữa, trên gương mặt của người phụ nữ này còn thấp thoáng ửng hồng, khiến cho cô cảm thấy chướng mắt vô cùng!
Đúng là mấy loại đàn bà lẳng lơ không biết xấu hổ! Dám ở trước mặt Reggie Nord mà cố ý làm ra vẻ thẹn thùng? Bộ tưởng mình ngây thơ trong trắng lắm sao!? Chẳng biết đã phải mở đùi nghênh đón biết bao thằng đàn rồi cũng nên? Chỉ biết khoe khoang lả lơi! Thật muốn xé nát gương mặt của ả! 2
Mái đầu vàng tự nhiên sáng bóng được uốn tự nhiên xõa hai bên vai, thoạt nhìn qua trông rất quyến rũ, nhưng cũng có nét hồn nhiên, giản đơn không hề mang dáng dấp của một cô thiên kim tiểu thư kiêu ngạo, hai gò má đầy chấm đồi mồi nhìn trông rất đáng yêu, chỉ là ánh mắt của cô lại không hề đáng yêu một chút nào, ngay thời điểm ánh mắt đó xuyên thẳng về phía Lạc Khuynh Thành, tuy là đã cố gắng che giấu, nhưng Lạc Khuynh Thành lại có thể cảm giác được một chút địch ý trong đó...
Tưởng đâu một màn khiêu vũ cùng German vừa rồi sẽ chiếm được ưu ái hơn từ anh. Lucy hoàn toàn không thích loại cảm giác này, cô cũng không muốn phải cùng ai tranh đoạt cái gì, càng không muốn vì một người đàn ông mà hao tâm phí sức!
Mi mắt khẽ động, Lạc Khuynh Thành cũng không đáp lời, chỉ lễ phép gật nhẹ đầu, cô là người của anh, sắm một vai diễn hoàn hảo với đủ tư cách và quyền lợi tham dự bữa tiệc xa hoa trên du thuyền này, cô không phải là người quyết định mọi hành động và cách cư xử của mình, tất cả, đều phải hỏi ý kiến của anh, hơn nữa, cô không muốn để anh phát hiện bất cứ điều gì bất thường ở cô, đêm nay cô nhất định phải tìm mọi cách để chạy trốn,...
Mà German, không phải là người đàn ông nhiều lời, chỉ thản nhiên cười nhạt, đáp lại một câu : "Không bì kịp với địa vị Lucy tiểu thư, không cần phải biết."
Lucy?
Thì ra tên cô ta là Lucy, là người con gái nóng bỏng mà dạo trước Kelly có nói qua với cô!
"Ai nha, bạn bè với nhau câu nệ tiểu tiết làm gì, anh cũng biết, em là người rất nhiệt tình, thích kết bạn này nọ, vừa hay em lại thấy vị tiểu thư này rất hợp mắt, cho nên muốn làm quen thôi..."
Âm thanh uốn éo đến chói tai khiến bộ dáng kệch cỡm của Lucy càng lộ rõ ơn, Lệ Thiếu Đình đứng đằng xa, cho dù không nghe được mấy lời của Lucy, nhưng quan sát thái độ khó chịu đến nhíu mày của Lạc Khuynh Thành, anh cũng có thể suy đoán được, bản tính khoe khoang của người kia lại bắt đầu bộc phát!
"Lại đây."
Trầm tư trong giây lát, anh ngoắc tay về phía Mục Kiền ý bảo hắn đến đây, Lệ Thiếu Đình ghé tai ra lệnh hai câu...
"Cái này... liệu có ổn không Thiếu Soái ?"
"Bảo cậu đi thì đi đi, nhiều lời làm gì !?"
Nâng tay lên vỗ lên vai Mục Kiền, giống như hai người đàn ông đang vui vẻ trò chuyện gì đó, nhưng sự thực mà nói, Lệ Thiếu Đình rõ ràng là làm một cú đánh với lực sát thương cao cho nên Mục Kiền không tránh khỏi tự biến mình trở thành nạn nhân, đau đến mức phát khóc.
Mục Kiền mếu máo rầu rĩ nhìn Thiếu Soái mình, hắn không dám mở miệng nói thêm một lời, chậm rãi bước chân tiến về phía German...
Vừa rồi, theo như mệnh lệnh của Lệ Thiếu Đình, Mục Kiền phải làm cách nào đó truyền lời với Lạc Khuynh Thành mời German đến quán rượu mà Lệ Thiếu Đình đang trú ngụ với một cái lý do hết sức hợp tình hợp lý, bảo là Thiếu Soái bọn hắn cảm thấy German rất hợp duyên, muốn trao đổi thêm vài chuyện, nhân tiện, cũng cẩn thận nói chuyện có liên quan đến mua bán vũ khí này nọ, đương nhiên, với điều kiện tiên quyết là phải mang theo cả Lạc Khuynh Thành , bởi vì Thiếu Soái nói tiếng Đức của mình rất kém cho nên cần phải có người phiên dịch là Lạc Khuynh Thành để thuận tiện giao dịch.
Sau khi chuyển lời xong, German trầm ngâm trong giây lát, sau đó gật đầu đồng ý, thật ra yêu cầu của Lệ Thiếu Đình rất hợp ý anh, vừa hay hai bên cùng hợp tác có lợi, nhưng không hiểu vì sao, ở một góc nào đó sâu trong nội tâm, anh liền cảm thấy có gì đó không thích hợp, có lẽ vì trời sinh bản tính anh là người hay đa nghi, có điều, dự cảm của anh chưa bao giờ sai lầm, cẩn thận một chút vẫn hơn.
Trò chuyện qua loa vài câu với các vị khách quý khác, German cùng Lạc Khuynh Thành theo sau một đoàn hộ tống của Lệ Thiếu Đình cùng nhau rời tiệc, bỏ lại đằng sau lưng bọn họ là một cặp mắt sắc bén luôn luôn tìm tòi nghiên cứu không rời. Là Lucy, mặc dù vừa rồi khi thuộc hạ của Lệ Thiếu Đình đến nói chuyện với German, German lại đưa mắt ý bảo cô tránh đi cho nên đến cuối cùng cô không biết nội dung cuộc đối thoại đó, nhưng cứ nhìn thấy hai người một nam một nữ sánh vai nhau đi cùng thế kia, trong lòng cô cảm thấy cực kỳ khó chịu!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.