Ngay khi Lạc Khuynh Thành đang đấu tranh tư tưởng trấn an bản thân thì đột nhiên bên tai vang lên âm thanh trầm thấp mang theo ý cười quỷ dị của Hobart, chính giờ phút đó, đáy lòng của cô, mới thật sự bị rơi xuống vực sâu thăm thẳm!
Ngâm Tích, sao có thể là Ngâm Tích được?
Theo German đi vào phòng khách, Hobart tò mò ngoái đầu nhìn vào đôi mắt thất thần của Lạc Khuynh Thành, thấy biểu tình ngây ngốc cùng với bóng lưng cứng ngắc của cô, hắn không khỏi đắc ý bật cười...
Đồ phụ nữ đáng chết, rốt cuộc cũng đã có thể nắm được điểm yếu của cô, dám đá hắn sao? Dám không thèm để hắn vào mắt sao? Xem hắn mượn cơ hội này chỉnh chết cô! ! !
"Lạc, à, nếu tôi nhớ không lầm thì, búp bê Dora đây, cũng mang họ Lạc nhỉ? Không phải trùng hợp thế chứ, đừng nói hai người các cô là chị em ruột nha? Chúng ta thật có duyên với nhau! Săn hai con mồi đều là người một nhà! Ha ha!"
Ngửa đầu sảng khoái cười, Hobart đắc ý nói ra những lời khó nghe, nhưng German lại không hề quan tâm, ngay cả một cái liếc mắt thăm dò cũng không hề...
Kẹp giữ điếu thuốc còn đang cháy giữa hai ngón tay, German bước từng bước trầm ổn trở về phòng khách, tự tận đáy lòng hắn, đối với một câu "thân thiết" của Hobart thì nhất thời hiểu rõ.
Lạc Ngâm Tích sao?
Cô ta cũng chỉ là một người phụ nữ hèn mọn, yếu đuối, không có tiền đồ, gia thế, lại không có thế lực chống đỡ, vậy việc gì Hobart phải bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-doc-chiem-cua-ac-ma-vo-tinh/1787378/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.