Là German, hắn vừa mới nói chuyện xong cùng thủ tướng.
Ai ngờ mới rời mắt được một chút đã không nhìn thấy Gavin và Lạc Khuynh Thành, thậm chí còn nghe có động tĩnh bên dưới, dường như... có chuyện gì đó xảy ra?
Đừng nói là có liên quan đến cô gái không an phận đó chứ? Cô nhóc này luôn không biết nghe lời, nhất định đã gây ra chuyện gì rồi!
Quả nhiên...
"Thượng tướng, là sai sót của tôi, lại để cô ấy chạy thoát!"
Vừa thấy bóng dáng German, Gavin tức tốc chạy lên lầu, đứng trước mặt hắn, mở miệng nhận tội, trong giọng điệu đều ẩn chứa một tia ảo não và tự trách...
"Là tôi thất trách, xin Thượng tướng trách. . ."
"Nói rõ tình huống trước đi."
Giơ lên tay, ngăn Gavin nhận tội, sự trầm mặc và bình tĩnh của German khiến cho vẻ lạnh lùng vốn có của hắn như được điểm tô thêm. Đến cả Hobart nghĩ rằng hắn sẽ tỏ ra giận dữ và không ưng thuận, cũng đều ngỡ ngàng.
Không biết, rốt cuộc và vì người đàn ông này ngụy trang quá tốt hay là thật sự hắn không thèm để tâm?
"Vâng!"
Gavin mở miệng nói hết mọi tình hình vừa rồi cho German. . .
German là người thông minh, khi Gavin còn chưa có nói xong, mọi chuyện đều sáng tỏ, hắn biết, Hobart cố ý!
Cất bước đi xuống lầu, cũng hướng về phía Hobart, German thản nhiên cong lên một ý cười lạnh nhạt. . .
Hắn cũng không hề nói gì, chỉ bình tĩnh quan sát Hobart, ánh mắt lạnh như băng, còn có ẩn chứa vài tia sắc nhọn, tựa như một con đại bàng hung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-doc-chiem-cua-ac-ma-vo-tinh/1787372/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.