Đột nhiên giật mình, Lạc Khuynh Thành thất thần trong vài giây...
Cô cắn môi, cố nén cảm giác đau đớn truyền từ da đầu, bày bộ dáng cứng rắn nhìn thẳng vào đôi mắt thích thú trêu đùa của hắn.
"Anh muốn làm gì?"
Âm thanh có phần hơi đứt quãng, có lẽ là do run rẩy, tuy khuôn mặt Lạc Khuynh Thành đang dần tái nhợt đến mất máu, nhưng vẫn không mất dáng vẻ xinh đẹp, khuynh quốc khuynh thành... !
"Không làm gì cả."
Nhìn vào đôi mắt đen láy của cô, German tà mị buông một câu, mũi nhọn lãnh khốc chỉa ra bốn phía...
"Chẳng qua, đột nhiên muốn chơi cô ta..."
"Chết tiệt! Anh dám!"
Lạc Khuynh Thành nổi giận lên tiếng, tức giận đến run người, German dám đánh cược, nếu như quả thật ánh mắt có thể là vũ khí giết chết người thì hắn đã sớm bỏ mạng dưới tay cô từ lâu...
"Nếu anh dám động đến chị ấy, tôi, tôi, tôi giết anh!"
Nổi giận rống lên, đôi mắt trong suốt ánh lên một tia tuyệt vọng, chỉ trong chớp mắt, Lạc Khuynh Thành đột nhiên ý thức được thì ra, mỗi lần đứng trước mặt hắn, nghe những lời uy hiếp của hắn, tâm cô đều không ngừng sợ hãi...
Cô biết rõ mỗi tiếng quát lớn của cô chỉ là mạnh mồm ngoài miệng thôi, còn muốn đối đầu với hắn thì cô không thể.
Ông trời ơi, vì sao lại đặt cô trong hoàn cảnh này? ! Rốt cuộc cô đã làm gì nên tội, vì sao ngay cả năng lực phản bác cô cũng không có! ?
Hận, giờ phút này Lạc Khuynh Thành không thể làm gì khác ngoài việc ôm hận, liệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-doc-chiem-cua-ac-ma-vo-tinh/1787354/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.