“Trước ngày hôm nay, toàn bộ đại lục yêu tộc đều không có sinh khí.”
Nguyễn Nhan đứng sững trên đài cao của đại điển kế vị, Đạm ĐàiTích mặc áo bào trắng hoa lệ đứng sau lưng, ưu nhã bước tới.
Hắn dừng lại ở phía sau, cách Nguyễn Nhan nửa bước chân, đứng bên lan can của khán đài cao nhìn xuống đông đảo yêu dân đang cảm kích rơi nước mặt, trên mặt tỏ vẻ thương hại.
“Nghe nói một trăm năm trước, đại lục yêu tộc từng bị thần nguyền rủa cho nên nơi này không có một ngọn cỏ, bầu trời cũng không có màu sắc, linh khí bị cắt đứt. Tất cả yêu nhân mới sinh của yêu tộc chỉ có tuổi thọ trăm năm, dù có căn cốt siêu việt cũng chỉ có thể giống như tiểu yêu phổ thông, thọ hết thì chết.”
“Nhưng hôm nay đã không giống như trước.” Hắn nghiêng đầu nhìn Nguyễn Nhan, ở hắn lúc này đã không còn sự tùy tiện và đùa cợt ngày hôm qua mà chỉ còn lại sự kính sợ.
Dứt lời, hắn nâng hai tay lên, giơ bình, sau đó quỳ một chân, trịnh trọng bái.
ads
“Yêu Vương đại nhân tại thượng, tên ta là Đạm ĐàiTích, là yêu nhân còn sót lại của Bạch Trạch tộc, đảm đương chức vụ đại tế ti của Yêu Đô, từ nay về sau nguyện đi theo Yêu Vương thống nhất yêu giới, chinh chiến tam giới.”
Nguyễn Nhan: “…”
Nếu ta không đồng ý thì sao?
Ngay cả hỏi cũng không hỏi đã chụp cho ta cái nồi lớn như vậy mà coi được sao?
Ta hỏi ngươi, ngươi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-do-luyen-bien-thanh-nhan-yeu-luyen/2603974/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.