Cả Giản Trung Khúc cùng Triệu Huyền Vi đều cứng người khi nghe Trác Nhất Thành nói, trong đêm tối không ai nhìn rõ được khuôn mặt đang đỏ lên vì xấu hổ của hai người.
Nhìn Trác Nhất Thành chạy vụt vào màn mưa rồi biến mất, Giản Trung Khúc kiềm nén cơn tức trong lòng, hắn thề là ngày mai lên lớp hắn sẽ sống mái với Trác Nhất Thành một trận, không có anh em gì ở đây nữa hết.
Hắn nhìn sang Triệu Huyền Vi, thấy cả người cô ướt sủng, tự ôm chặt lấy bả vai mình run cầm cập, hắn thở dài kéo cô lại gần vòng một tay sang ôm lấy vai cô.
Triệu Huyền Vi bị hành động của hắn làm cho giật mình, cô ngước mắt lên nhìn chằm chằm vào mặt hắn. Giản Trung Khúc cũng nhìn cô, hắn lạnh giọng nói:
"Nhìn gì mà nhìn, đi về."
Hắn ôm cô hướng nhà mình mà đi về, chiếc ô nhỏ của cô cản bước chân hắn liền bị hắn đá phăng đi không thương tiếc.
Triệu Huyền Vi nhìn theo chiều ô, muốn chạy đến nhặt nó lên thì bị hắn giữ chặt lại, "Bỏ đi... Mai tao mua cái khác cho mày."
Cô nghe vậy mới ngoan ngoãn đi theo hắn về nhà. Đêm hôm ấy bóng dáng thiếu niên ôm lấy vai cô gái nhỏ trong màn mưa đêm chầm chậm đi về phía trước, có mấy chiếc xe lưa thưa chạy qua còn nghĩ là cặp tình nhân nào đó thích chơi trò lãng mạn dưới mưa, chỉ liếc nhẹ mà mắng thầm, "Điên thật."
Chính Giản Trung Khúc cũng chẳng biết hắn đang làm gì, hắn có quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-diu-dang-cuoi-cung-cua-em/2865775/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.