Thẩm Khiết còn chưa kịp gật đầu thì một chiếc muỗng cafe đã bay thẳng đến đáp vào đầu Trác Nhất Thành, Giản Trung Khúc lạnh lùng nói:
"Em ấy... Không phải em gái tao."
Trác Nhất Thành cũng không vừa gì, nhặt chiếc muỗng lên lại, ném Giản Trung Khúc, khó chịu nói:
"Em gái họ hàng xa... Từ nhỏ sống ở nhà mày... Cmn được chưa, thằng cầm thú." Từ cái đêm mưa 5 năm trước Trác Nhất Thành đã tinh ý nhận thấy ánh mắt Giản Trung Khúc nhìn Triệu Huyền Vi không thuần khiết một chút nào, anh mắng hắn cầm thú là có lý do hết.
***
Sau khi Giản Trung Khúc rời đi, Thẩm Khiết cùng Trác Nhất Thành vẫn ngồi lại ở quán cafe, cô giả vờ mình chỉ tò mò hỏi Trác Nhất Thành:
"Em gái họ hàng xa là như thế nào ạ... Sao anh lại mắng anh ấy là cầm thú?"
Trác Nhất Thành cười cười, nhéo má cô nhẹ giọng nói:
"Bịa đặt hết đó... Thằng cầm thú đó không chịu chấp nhận ba mẹ mình nhận nuôi một bé gái bên ngoài, nên giãy nãy đòi bỏ nhà đi các kiểu... Cuối cùng ba mẹ nó chỉ còn cách làm người giám hộ cho em ấy... Nó đi đâu cũng bảo em ấy là em gái họ hàng xa gì đó để che đậy thú tính trong người nó... Nó muốn ăn con gái người ta lâu rồi... Em ấy đáng yêu lắm, cả nhà họ Giản ai cũng yêu thương em ấy... Em gặp em ấy chắc chắc cũng sẽ thích."
"..." Thẩm Khiết cười dịu dàng không đáp lại lời anh, nhưng bàn tay cô đã bấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-diu-dang-cuoi-cung-cua-em/2865745/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.