Những ngày sau đó Tưởng Mộng thật sự vô cùng siêng năng mà đến Giản gia, cứ đều đều mỗi ngày hai tiếng lại đến ngồi nói chuyện phiếm với mẹ Giản.
Có lúc Triệu Huyền Vi cùng Giản Trung Khúc đi học về thấy cô ta ngồi lù lù trong nhà muốn lên phòng cũng bị mẹ Giản kéo lại trò chuyện.
Tối hôm đó Triệu Huyền Vi ngồi trên người Giản Trung Khúc, nhìn chằm chằm hắn mà chất vất, đương nhiên cô cũng chỉ viết ra để hắn nhìn mà trả lời.
"Sao ngày nào cô Tưởng Mộng ấy cũng đến đây vậy?"
Giản Trung Khúc nhíu mày lắc đầu, "Anh cũng đâu có biết đâu... Cô ta là khách của mẹ, cũng không phải là khách của anh."
Triệu Huyền Vi híp mắt nhìn hắn, cô không hiểu mình suy nghĩ gì mà lại viết trắng trợn ra bốn chữ:
"Cô ta thích anh..."
Giản Trung Khúc bật cười, kéo cô xuống ôm vào lòng mà cười khanh khách, cô nương nhà mình cũng có lúc biết ghen, hắn rất thích dáng vẻ ghen tuông của cô, nhưng vẫn phải dỗ dành cô, hắn hắng giọng nói:
"Cô ta thích anh là việc của cô ta... Anh cũng đâu có thích cô ta."
Triệu Huyền Vi hài lòng khẽ cong môi cười một cái, còn chủ động hôn hắn, dù cô có khó chịu thì câu trả lời này cũng làm cô vô cùng hài lòng.
***
Hôm sau Giản Trung Khúc vào phòng tìm Triệu Huyền Vi thì không thấy cô đâu, nhưng lại thấy Tưởng Mộng đang đứng ở bàn học cô xem cái gì đó.
Hắn nhíu mày nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-diu-dang-cuoi-cung-cua-em/2865720/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.