Trong bữa cơm gia cùng ông bà, Triệu Huyền Vi vẫn giữ dáng vẻ tự nhiên như bình thường, không khí giữa ba người có phần rất hoà hợp, trừ một người ngồi đối diện cô vẫn lạnh tanh từ lúc ngồi vào bàn ăn đến giờ.
Giản Trung Khúc có cảm giác sau khi trở về từ con suối kia, Triệu Huyền Vi có phần hờ hững với hắn, từ sau khi mối quan hệ giữa hai người trở nên xấu đi, dù Giản Trung Khúc có đối xử với cô như thế nào Triệu Huyền Vi vẫn sẽ nhiệt tình mà tìm cơ hội gặp mặt hắn nhưng hôm nay cô lạ lắm.
Sau khi mọi người đã ăn xong, hắn nhìn thấy cô bưng đống chén đi rửa, liền mon men đi theo, còn cố tình phá cô để khẳng định sự tồn tại của mình.
Hắn đem chén cô đã rửa qua xà phòng lại vứt vào chậu nước dơ một lần nữa, còn cười cười nhìn cô khiêu khích. Hắn cứ nghĩ Triệu Huyền Vi sẽ năn nỉ hắn "đừng phá em nữa"... Không ngờ đến liếc hắn cô cũng không liếc một cái mà cứ chăm chăm rửa lại số chén đã bị hắn làm dơ đó...
Thấy cô như vậy mặt hắn đen như đít nồi, cái tính cố chấp trẻ con lại nổi lên, cứ cô rửa xong hắn lại vứt, hai người giằng co qua lại đến tối cũng chưa rửa được hết đống chén... Chỉ khi bà ngoại ra mặt giải quyết, Giản Trung Khúc bị mắng cho một trận thì hắn mới thôi bày trò.
***
Buổi tối Giản Trung Khúc lại "ngựa quen đường cũ" lẻn vào phòng ngủ của Triệu Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-diu-dang-cuoi-cung-cua-em/2865712/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.