Giản Trung Khúc nhìn chiếc xe ô tô như điên lao đến Triệu Huyền Vi mà chỉ biết bất lực hét lớn bảo cô tránh ra, nhưng chiếc xe ấy vẫn vô tình đâm vào thân thể cô khiến hắn cũng cảm nhận được nỗi đau đớn cùng cực...
Hắn chạy đến ôm lấy cô vào lòng, máu của cô hoà vào trong nước mưa nhưng vẫn đỏ rực chói mắt, ánh mắt cô vô hồn nhìn hắn, thời khắc này Giản Trung Khúc biết sợ rồi... Hắn sợ cô sẽ bỏ hắn lại mà đi theo ba mẹ mình, hắn biết cô đang tuyệt vọng, cô không có hi vọng sống thì làm sao chịu ở lại bên cạnh hắn, hắn gào lên đau đớn gọi tên cô:
"Vi Vi... Xin em đó... Xin em đừng bỏ anh mà."
"Anh xin lỗi... Chỉ cần em đừng bỏ anh đi... Em muốn anh làm gì cũng được... Em muốn giết anh để trả thù cho ba mẹ em cũng được... Đừng có làm sao mà... Xin em."
Đáp lại tiếng gào khóc của hắn, Triệu Huyền Vi vẫn im lặng như một con búp bê vô hồn nằm trong lòng hắn mà mở mắt nhìn vào khoảng không vô định. Cho đến khi cả hai người được đưa lên xe cấp cứu, Giản Trung Khúc vẫn nắm chặt lấy tay Triệu Huyền Vi mà liên tục gọi tên cô...
"Vi Vi... Triệu Huyền Vi..."
"Trung Khúc..." Triệu Huyền Vi cuối cùng cũng khó khăn mở miệng gọi tên hắn.
Giản Trung Khúc vui mừng đến phát điên, hắn nhìn ánh mắt cô đã có tiêu cự trở lại, trong ánh mắt đó chỉ còn là hình ảnh phản chiếu của hắn mà khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-diu-dang-cuoi-cung-cua-em/2865686/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.