Bốn người vui vẻ dùngbữa, tất cả đều vì niềm hạnh phúc bất ngờ này.
An An lúc nào cũng giữ nụcười trên môi. Khẽ huých vào người Tiểu Vũ ý muốn ra phòng vệ sinh, hắn liềnnắm lấy tay cô, dịu dàng hỏi: “Cần anh đi cùng không?”. An An khẽ đập vào tayhắn, nguýt: “Không cần”. Tiểu Vũ nghiêng người để cô bước ra, sau đó ngước lênnhìn trừng trừng vào vẻ mặt mờ ám của hai người đàn ông trước mặt. Họ cườikhông ra tiếng, tên tiểu tử này coi như xong rồi, vừa rời An An một cái là đãnơm nớp lo sợ, hahaha.
An An rửa tay xong bướcra. Chồ cô ngồi nằm ở góc đối diện, muốn về đó phải men theo hành lang đi quađại sảnh. Đột nhiên, một giọng nói nũng nịu vang lên làm cô chú ý: “Em mặc kệ,em muốn ăn cái này. Muốn bây giờ”. An An khẽ cười, con gái bây giờ đều ghê gớm.Người con trai dường như phải dỗ một hồi, âm thanh đó khiến An An lặng người,không thể trùng họp như thế, đầu cô tê dại. “Được rồi, được rồi, giờ anh đi muacho em, đừng giận, được không nào?” An An không dám quay người lại, nín thở vộiđi nhanh về phía trước, cô muốn rời khỏi chỗ này, cô không muốn gặp lại anh ta,không muốn, đặc biệt là giây phút này.
Nhưng ông trời lại khôngnghe lời cầu khẩn của cô. Từ đằng sau vọng lại tiếng gọi lớn, giọng nói quenthuộc, nhưng với cô, giờ nó như ma ám vậy: “Vu An An?”. Cô không dừng bước,ngược lại càng đi nhanh hơn để thoát khỏi hành lang này, thoát khỏi tầm mắt củaanh
Nhưng chưa chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-diu-dang-chet-tiet-su-diu-dang-dang-ghet/3164585/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.