Cuối cùng bữa trưa cũngxong, Vệ Tử Minh và Mẫn Nhất Hàng ngồi lì ra một lúc rồi cuối cùng đành phảiđi, nhưng trước khi đi Vệ Tử Minh còn cố tình kéo Tiểu Vũ đến bên nói nhỏ:“Người anh em, cậu thế là không được, lửa gần rơm thế này mà còn làm không xongthì quả là uổng phí”, nói xong cười ranh mãnh nháy mắt. Tiểu Vũ vùng ra khỏitay cậu ta, tên tiểu tử này hôm nay quả là quá đắc ý rồi, hắn trừng mắt nhìnrồi quay lại ngồi ôm An An, gắt lên với hai người họ: “Mau biến đi, biến đi,gặp mấy người thấy phiền, nói chuyện lại càng mệt”.
An An nhìn vẻ mặt khóchịu của Tiểu Vũ khẽ cười: “Được rồi, họ đều đi rồi, còn bực à?”. Tiểu Vũ ômchặt cô, đúng thế, rốt cuộc cũng tống cổ được hai tên bệnh hoạn kia đi rồi, giờchỉ còn hai người thôi.
Tiểu Vũ nhẹ áp tay lêntrán cô, “Còn mệt không? Bị họ làm phiền mất cả buổi trưa”, Tiểu Vũ nhìn cô đầyyêu thương, An An cười: “Em khỏe rồi, đừng nhìn em như conmèo bệnh nữa”.
Tiểu Vũ cùng cô đi bộ vềnhà. Bỗng An An kéo Tiểu Vũ lại: “Tiểu Vũ, đưa em đi mua chút đồ, vẫn còn thiếumấy thứ đồ cá nhân”, ở khách sạn toàn dùng đồ của họ, giờ ở lâu dài phải đi muacho đầy đủ một chút.
Hai người lượn quanh siêuthị mua một hồi, ngoài vật dụng thường ngày còn mua ít đồ ăn, Tiểu Vũ muốn tẩmbổ cho An An, còn nói hai ngày nay ôm thấy rõ cô gầy đi. An An nghe xong đỏmặt, liếc nhìn những người mua hàng xung quanh, may là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-diu-dang-chet-tiet-su-diu-dang-dang-ghet/3164560/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.