Tiểu Vũ mất gần một tiếngđồng hồ, vào đến phòng thì đã thấy An An chìm vào giấc ngủ rồi. Hắn không muốnphá vỡ giấc ngủ này, nhẹ nhàng bước đến ngồi xuống bên cạnh giường. Có điều côcần được bổ sung thêm năng lượng, nếu để đói e rằng dễ bị đau dạ dày. Hắn khẽcắn vào môi cô, thấy những nụ hôn dường như chẳng bao giờ là đủ cả.
An An hơi thấy đau tỉnhdậy, nhìn hắn đầy vui sướng. “Dậy thôi nào, cháo đã nấu xong rồi, ăn chút đi”,giọng Tiểu Vũ ấm áp gọi. Cô khẽ gật đầu, Tiểu Vũ chầm chậm giúp cô ngồi dậy,định bế cô ra ngoài ăn.
Bồng nhiên, An An nắmchặt lấy vạt áo hắn, Vũ Minh khó hiểu, thấy mặt cô dần đỏ lên, mắt cúi xuốngliền chợt hiểu ra, cô đang xấu hổ, dưới áo sơ mi chẳng mặc gì cả. Hắn cườithầm, cái gì cũng đã nhìn thấy hết từ lâu rồi mà giờ còn xấu hổ. Nhưng không muốnlàm khó, hắn đặt An An trở lại giường, đỡ cô dựa sát vào đầu giường rồi kéochănche lên người, hôn lên môi cô: “Vậy mình ở đây ăn được rồi”, nói rồi quayngười đi lấy cháo.
An An nhìn theo bóng hắn,trong lòng xao động, Tiểu Vũ chu đáo thế khiến cô không nói được lời nào.
Rất nhanh, Tiểu Vũ bưngtới một bát cháo lớn mặt tủ gần đầu giường, sau đó ngồi xuống, cầm lên đút chocô. An An cười híp mắt, bị ốm thế cũng vui, có thể được Tiểu Vũ tận tình chămsóc, cô chỉ muốn cứ ốm mãi thôi.
Tiểu Vũ múc từng thìa đưalên miệng thổi, An An nhìn vẻ chăm chú của hắn, nét mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-diu-dang-chet-tiet-su-diu-dang-dang-ghet/3164554/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.