Ngày Chủ nhật ngoài đườngđông nghịt, ai nấy đều vội vã qualại như mắc cửi. Xa xa, hòa trong đám đông là hai kẻ tay trong tay, hạnh phúcđi qua những cửa hàng nhỏ bên đường, thỉnh thoảng ghé vào một tiệm.
Cô rất vui, mỗi lần trôngthấy một món đồ nhỏ nhỏ dễ thương nào đó liền sáp vào ngắm nghía. Hắn lặng lẽnắm tay cô, mỉm cười nhìn thấy vẻ mặt thích thú của An An, thỉnh thoảng vénnhững sợi tóc rối bên tai cô ra đằng sau. Những lúc như thế cô sẽ quay mặt lạicười một cách ngọt ngào với hắn. Thấy cô cầm mấy món đồ nho nhỏ lắc lắc trướcmặt hắn, hỏi “Cái này đẹp không?” thật chẳng khác gì một cô bé đang hăm hở, tậnhưởng niềm vui của chính mình.
Cô còn đòi ăn sirô đábào, nói nhớ nó lâu lắm rồi, nhưng vì bận quá nên chưa đi ăn được. Thấy vẻ mặtthèm thuồng thích thú bảo người bán hàng cho thêm dưa hấu, đào tươi vào, hắnnhẹ ôm eo cô, nhận lấy cốc sirô đá đầy ắp. Cô vuivẻ cầm thìa ăn lấy ăn để nhưngvẫn không quên đút cho hắn một miếng, cười đến híp cả mắt lại, có thể cùng ănvới nhau là điều tuyệt vời nhất. Đây cũng là sự ngọt ngào hắn đáng được tậnhưởng.
Đi dạo cả buổi sáng, cuốicùng hắn dẫn cô đến một nhà hàng tên Greenery, được đồng nghiệp giới thiệu làkhông gian và món ăn rất tuyệt.
Quả nhiên vừa bước vàotrong đã thấy ngay cách bố trí nội thất rất nghệ thuật, trang nhã, bốn phíaxung quanh ngăn cách bởi tấm rèm màu xanh lá, những chiếc ghế sô pha vuông thấpđược xếp đối diện nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-diu-dang-chet-tiet-su-diu-dang-dang-ghet/3164519/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.