Hai người giận dữ nhìnnhau, cuối cùng cô là người không chịu được trước, bực tức hỏi: “Tại sao cậu lạigiận? Tôi đã làm gì sai? Có phải vì tôi không đi ăn cùng cậu?”.
Tiểu Vũ quay mặt đi chồkhác, lạnh lùng không thèm trả lời.
Tâm trạng dồn nén cả mộtngày, dường như lúc này mới bộc phát ra: “Được, cậu muốn giận thì cứ giận, tôichẳng hiểu ra sao cả, tôi về”, nói xong liền quay ngưi đi ngược lại.
Hắn đột nhiên vòng tay ômcô lại, xoay người kéo An An ngã xuống bãi cát, sau đó, rõ ràng là, rõ rànglà...??? Bàn tay hắn phát mạnh lên mông cô! Cô choáng váng, hắn... hắn dám đánhcô.
Cảm giác đau rát khiến côbừng tỉnh, giận dữ vùng vẫy muốn đứng dậy, nhưng bàn tay kia ấn vai cô xuống.Một cái, hai cái, hắn vẫn đánh. Sự ấm ức trong lòng cùng cảmgiác buồn bực, khóchịu cả ngày nay đến giờ như dốc hết, cô khóc nấc lên.
Nhìn thấy cô gào lên khóclóc, cơn giận của hắn dần bị cuốn trôi đi, bàn tay từ tốn dừng lại.
Hắn buông tay, muốn kéocô đứng dậy nhưng ngay lập tức bị An An hất ra không cho đụng vào mình. Tứcchết đi được, hắn dám đánh cô, người bực mình phải là cô mới đúng chứ, thật quáđáng.
Tiểu Vũ túm lấy tay cô,ôm chặt vào lòng, vỗ về. Cô nức nở nghẹn ngào, tên đáng ghét này, không thèmquan tâm đến hắn nữa, vô duyên vô cớ bực tức với cô, còn đánh cô, không thèmquan tâm hắn nữa, An An căm giận tự nhủ trong lòng.
Hai người họ vẫn ngồi ômnhau như thế, rất lâu, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-diu-dang-chet-tiet-su-diu-dang-dang-ghet/3164506/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.