Cô rốt cuộc cũng ănxong. Đêm sâu hun hút, những chiếc thưa dần, tay trong tay hắn kéo cô đi dọcven đường, chầm chậm về đến khách sạn. Hôm nay hắn thật sự rất vui, tất cảnhững vất vả đều được khoảnh khắc hạnh phúc này vùi lấp.
“Cậu ở đâu? Cách đây xakhông?’, cô khẽ hỏi.
“Đi xe chỉ mất hai mươiphút thôi”, Tiểu Vũ bình thản trả lời, “Vừa đến nơi, tôi không kìm được nên gọiđiện cho cô, muốn gặp cô ngay, còn chưa vào phòng nữa, chỉ nói với họ là muốnđi thăm một người bạn, rồi lao thẳng đến đây”.
An An mỉm cười: “Cậu thậtlà, sếp không phê bình vô tổ chức, vô kỷ luật
“Cũng may, tôi nói với họlà tôi đi gặp người thân đưa ít đồ”, Tiểu Vũ đắc ý bảo.
Cô không chịu được đưatay véo má hắn, “Cậu như vậy rấtxấu”, nhưng hắn không giận, ngược lại còn thíchthú.
“Nhưng làm sao Tiểu Vâncó thể dễ dàng nói tên khách sạn tôi nghỉ cho cậu?”, cô vẫn còn tức giận, khôngngờ con bé đó lại dễ dàng bán đứng cô như vậy.
“Là vì tôi nói với cô ta,người bà con ở Đại Liên có nhờ cô mang giúp chút đồ, tôi chẳng phải là ‘em họ’cô là gì. Cho nên cô ta hoàn toàn không nghi ngờ mà nói cho tôi biết.”
Hắn buông tay, chuyển quaôm lấy vai An An, cô ngốc này hình như đang ghen. “Công việc sao rồi? Có đảmđương nổi không?”, hắn đổi chủ đề.
“Cũng tạm, có chuẩn bị từtrước nên vẫn làm được.” Cô bĩu môi: “Còn cậu thế nào? Kế hoạch đào tạo sắp xếpsao rồi?”.
“Không lên lớp học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-diu-dang-chet-tiet-su-diu-dang-dang-ghet/3164492/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.