Cô ngồi trong quán ăn,gọi một phần cơm chiên Thái, một ly nước ép dưa hấu. Lúc giải quyết được nửasuất thì cô quyết định gọi điện cho hắn. Hừ, cô vì hắn mà bị bao vây truy hỏithế này sao có thể để hắn thảnh thơi được,cũng phải để hắn áy náy lương tâm chứ.
Màn hình điện thoại nhấpnháy, a, nghe rồi: “Alô, đang làm gì đấy?”, mặc dù muốn trách hắn, nhưng miệngkhông nén được cô lại hỏi han.
“ừm, chuẩn bị ra ngoài, chiềucó chút việc”, vẫn cái kiểu lạnh lùng như mọi khi nhưng lại có thể cảm nhậnđược nó không giống với cái giọng điệu hay dùng để đối đáp người ngoài, mà nhẹnhàng, kiên nhẫn hơn.
“Alô, là thế này, tôi xemlịch cuối tuần này rồi, chủ nhật không bận việc. Có thể rõ ràng hơn chút không,ngày đó có điều gì đặc biệt à?”, cô nén lại, tự nhủ không được nóngvội, cố ýlái sang chuyện khác.
“Không có gì, chỉ là muốncô quan tâm tôi thôi”, hắn miễn cưỡng trả lời, cô biết thật ra hắn không muốnnói.
“Được rồi”, cô cũng khôngép. “À, tôi cho cậu biết. Cậu có biết làvì chuyện xảy ra chiều qua mà hôm nay tôi thảm đến mức nào không?”, nói xong AnAn còn nhấn mạnh để chứng tỏ lúc này mình đang rất bực bội.
“Thế à? Cô ghê gớm thếthì có thể bị sao chứ?” Hắn chẳng chút áy náy, cô còn cảm giác hình như hắnnghĩ cô đang chuyện bé xé ra to.
“Cái gì là ghê gớm thế?Tôi không muốn chỉ vì cậu mà bị cả một đàn sói bao vây”, cô tức giận cao giọng.Tên nhóc này đủng là không biết điều, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-diu-dang-chet-tiet-su-diu-dang-dang-ghet/3164453/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.