Nghe Lãnh Kỳ nói, Hàn Thiên liền ngây người.
Lúc này, ba người bọn họ đang ở trong một tòa sơn động.
Tiếng lửa reo tí tách không ngừng truyền vào tai, khiến tâm tình Hàn Thiên cũng hòa hoãn xuống, sờ lên chỗ ngực đã sớm được quấn băng vải của mình.
"Nhưng...y vì sao lại phải làm vậy chứ?" Hàn Thiên thấp giọng hỏi, vô cùng nghi hoặc.
Không có người trả lời.
Lãnh Kỳ chỉ từ trong tay áo lấy ra vật gì đó, ném vào trong tay hắn.
"Mẹ, đây là thứ gì?"
Đem vật đó nâng lên trước mặt, Hàn Thiên rốt cuộc cũng nhìn thấy được hình dạng của nó.
Đây là một chiếc lục lạc màu đỏ, vô cùng quen thuộc đối với Hàn Thiên. Bởi vì Lục Trường Sinh cũng có một chiếc giống y như đúc.
Nhưng khác biệt ở chỗ, trên lục lạc của y khắc là chữ Càn. Mà cái lục lạc trong tay hắn, lại là một chữ Khôn.
"Ta cùng Lục bá phụ của ngươi trước kia chính là tri kỉ tâm giao. Lúc bá mẫu ngươi sinh hạ Trường Sinh chất nhi, chúng ta liền đã lấy một đôi Càn Khôn Hộ Hồn Linh làm vật đính ước. Bọn họ giữ Càn linh, chúng ta giữ Khôn linh."
"Về sau, không cần biết chúng ta sinh ra hài tử là nam hay nữ, cũng đều sẽ cùng bọn họ kết làm thông gia."
"Chỉ là không ngờ rằng, hai người bọn họ lại sớm ra đi như vậy." Nhắc tới Lục Trường Ca, sắc mặt Hàn Phong cũng thoáng hiện lên nghiêm túc. Nhưng giọng nói, lại lộ ra đôi chút bi thương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-de-nguoi-yeu-nham-nguoi/3303602/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.