Hàn Thiên và Lục Trường Sinh dừng chân trước một gian nhà tranh nằm cạnh bờ biển. Trước sân nhà bày một cái bàn gỗ. Từ trang trí đến xem, nơi đây quanh năm rõ ràng chỉ có một người sinh sống. Hơn nữa còn là một người tính cách ngăn nắp, tỉ mỉ.
"Vương lão thái!" Vừa đi tới cửa rào, Hàn Thiên liền đã trầm giọng gọi.
Hàn Thiên vừa lên tiếng, theo vài tiếng 'leng keng' vang lên, một bà lão tóc bạc, thân hình gầy gò, chống lấy quải trượng liền đã từ sau nhà đi ra, nghi hoặc hỏi :"Là Tiểu Hắc đến chơi sao a?"
Gương mặt bà lão khi cười lên trông vô cùng phúc hậu, tựa như trưởng bối trong nhà, khiến người vừa nhìn liền sẽ dâng lên hảo cảm.
"Vâng, bà bà chậm một chút, để ta đỡ ngài vào." Hàn Thiên lập tức đáp lời, nhanh chóng tiến về trước đỡ Vương lão thái ngồi xuống.
Lúc này, Lục Trường Sinh cũng đi theo tiến vào.
Tiếng bước chân của y vừa vang lên, Vương lão thái liền đã hơi nghiêng đầu. Đến khi ngửi được mùi phấn son trên người y, bà mới ôn hòa cười, vấn đạo :"Tiểu Hắc hôm nay còn dẫn bằng hữu tới nữa sao? Vị cô nương này là?"
"Y là..."
"Thưa bà bà, tiểu nữ là thê tử mới cưới của hắn, ngài gọi ta Sinh nhi là được rồi." Cướp lời Hàn Thiên, Lục Trường Sinh còn quăng cho hắn một ánh mắt trêu chọc.
Nhìn thấy bộ dạng đắc ý quên hình của y, Hàn Thiên liền có chút buồn cười. Rõ ràng người chiếm tiện nghi là hắn, thế mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-de-nguoi-yeu-nham-nguoi/3303591/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.