\*\*Đừng gọi ta bằng tác hay bằng au nữa. Gọi ta Nhóc là được rồi \( đây là biệt danh của ta.\) Tiểu Khả Liên \= Nhóc đáng yêu.
"Ngươi làm xong rồi sao?"
Lau đi một thân mồ hôi trên người mình, nghe Lục Trường Sinh hỏi, Hàn Thiên liền cười gật đầu :"Phải."
Lúc này, tóc tai của hắn đã bị gió làm rối. Cộng với mồ hôi, khiến tóc mái hơi bám vào trên trán.
Hắn theo bản năng muốn cột lại tóc. Chỉ là nửa đường lại bị Lục Trường Sinh ngăn cản.
"Khoan đã, để ta làm cho." Lục Trường Sinh tiếu dung như ngọc nói. Cũng không để Hàn Thiên chối từ liền đã dắt hắn đến chỗ ghế đá cách đó không xa, để hắn ngồi xuống. Bản thân lại cướp đi cây lược trong tay hắn.
"Làm sư huynh của ngươi lâu như vậy rồi, đây là lần đầu tiên giúp ngươi chải đầu a."
Tùy tiện để Lục Trường Sinh an bài, tâm Hàn Thiên vô cùng thấp thỏm. Nhưng cơ thể vẫn hơi thả lỏng, để tránh làm y nghi ngờ.
"Vậy liền đa tạ Sư Tỷ rồi."
Lục Trường Sinh bắt đầu động thủ, cởi bỏ dây cột tóc của hắn. Nằm ngoài dự đoán, mái tóc của hắn lại vô cùng mềm, tựa như tơ lụa đồng dạng. Khiến Lục Trường Sinh cũng theo bản năng thả nhẹ lực đạo.
Lược gỗ cài vào trong tóc đen. Bỗng dưng, giống như nhìn thấy điều gì khó thể tin tưởng. Động tác chải tóc của Lục Trường Sinh liền trì trệ, hai mắt chăm chú nhìn. Bàn tay còn lại lại bắt đầu tìm tòi trong mái tóc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-de-nguoi-yeu-nham-nguoi/3303586/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.