Lúc này, Lục Trường Sinh cũng đi tới bên cạnh Tần Lãnh. Phát hiện hoa đăng của hắn đã sớm thả xuống nước, y liền hiếu kỳ hỏi :"Sư Ca, ngươi viết gì trên hoa đăng vậy a?"
Nhìn Lục Trường Sinh, Tần Lãnh im lặng. Ngay khi y cho rằng bản thân đã hỏi quá nhiều thì đối phương bỗng dưng lại mở miệng.
\[ Lục Trường Sinh và Tần Lãnh một đời bên nhau.\]
Nghe thấy ước nguyện của Tần Lãnh, hô hấp Lục Trường Sinh liền cứng lại, cả người ngây ra như phỗng, nói không cảm động thì đó chính là giả.
Thì ra, ở trong lòng Sư Ca, vị sư đệ này thật sự quan trọng đến vậy sao? Khiến hắn trong số ngàn vạn người trên đời, chỉ nguyện ở cạnh một mình y?
"Sư Ca..." Giọng nói Lục Trường Sinh có chút run rẩy.
Lúc này, Tần Lãnh bỗng dưng lại cúi đầu, cùng y đối mặt. Đôi mắt lạnh lùng, nhưng lại vô cùng nghiêm túc hỏi :"Sư Tỷ... Ngươi có muốn cùng ta một đời hay không?"
Nhìn vào đôi mắt Tần Lãnh, Lục Trường Sinh căn bản là không nói được nửa lời chối từ. Chỉ có thể tuân theo bản tâm đến trả lời.
"Sư Ca, ta nguyện bầu bạn bên huynh cả đời." Nhìn huynh cưới vợ sinh con, phi thăng thượng giới, sống một cuộc đời vui vẻ, bình an, như những thứ mà huynh luôn luôn mong ước.
Nhìn lấy một màn này, cánh tay vừa trượt, đèn hoa đăng trong tay Hàn Thiên liền lật sang một bên, bị nước sông nhấn chìm. Ánh nến lập lòe, chậm rãi dập tắt.
Hàn Thiên lẳng lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-de-nguoi-yeu-nham-nguoi/3303560/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.