Edit: Tiểu Vũ
"Chậc." Lý Âm mở quạt ra lắc đầu, giống như không muốn nhìn thêm nữa liền rời đi.
Thạch Lệnh Thanh nhìn Quý Dương, trên mặt có chút phức tạp.
Y có ngốc hơn nữa, cũng nên nhận ra được tâm ý của Quý Dương.
Quý Dương bị Thạch Lệnh Thanh nhìn, có chút hưởng thụ, có chút tò mò, hắn nhẹ giọng hỏi: "Sao thế? Mặt ta sắp bị ngươi nhìn đến nở hoa rồi."
"Hoa gì?" Thạch Lệnh Thanh mở to đôi mắt đơn thuần nhìn Quý Dương.
Khóe miệng Quý Dương nhếch lên, hái một nhánh hoa đào chưa cho Thạch Lệnh Thanh: "Hoa đào. Ngươi thấy đóa hoa là ta đây thế nào?"
Sau khi Thạch Lệnh Thanh nhận lấy, nhìn đóa hoa tươi đẹp này, không rõ nguyên do. Y ngẩng đầu nhìn Quý Dương đang cười, không hiểu sao lại có cảm giác bông hoa này trùng khớp với hắn, y ngẩn ra một lúc.
Quý Dương cười càng xán lạn hơn.
Thạch Lệnh Thanh thở dài một cái, y nhìn Quý Dương nói: "Ngươi không cần như này."
"Ta không cần thế nào?"
Thạch Lệnh Thanh do dự một chút, cuối cùng vẫn là nói tránh đi: "So với cầm trong tay, ta càng muốn ngắm nó sinh trưởng trên cây, lúc rảnh rỗi tới xem một chút là được."
Nụ cười Quý Dương chợt tắt, sau đó mím môi không nói.
Buổi tối lúc ngủ, Quý Dương nhìn đến cái giường gỗ kia, khóe miệng cong lên nói: "Sư huynh ngươi nhìn chiếc giường nhỏ này chưa, ngươi thấy sau này hài tử của chúng ta ngủ trong này thế nào?"
Thạch Lệnh Thanh kéo áo ngoài, nhìn đến gian giường nhỏ này, trong lòng mềm nhũn nói: "Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-de-luon-co-the-tim-duoc-ta/1041371/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.