Mặc dù Đàm Điềm và Khương Sơ rất thân thiết, nhưng sau khi Khương Sơ và Hứa Đình Thâm chia tay, Khương Sơ không muốn cô nàng nhắc đến tên Hứa Đình Thâm nữa, Đàm Điềm cũng đồng ý, lúc này thấy Khương Sơ đã buông bỏ rồi, cô nàng mới dám nhắc đến chuyện trước kia.
Khương Sơ nâng mắt nhìn Đàm Điềm, bàn tay nắm cốc thủy tinh siết chặt.
Hàng lông mi dài của Đàm Điềm chớp chớp như chiếc quạt nhỏ, in bóng không đều trên khuôn mặt trắng nõn, cô nàng không ngờ Khương Sơ vẫn còn để ý đến chuyện kia, cũng khó trách thôi, sau khi chia tay, nhìn có vẻ như Khương Sơ không hề để tâm, nhưng Đàm Điềm đã nhiều lần bắt gặp cảnh cô trốn một nơi rồi lặng lẽ khóc.
Đàm Điềm vừa định tìm chủ đề khác để chuyển hướng, Khương Sơ đột nhiên mở miệng: "Bởi vì có một lần mình đi tìm anh ấy, vô tình thấy anh ấy và bạn cùng phòng..."
*
Hôm đó là chủ nhật, có rất ít học sinh ở lại trường, Hứa Đình Thâm tìm một phòng học trống để đợi cô cùng tự học, Khương Sơ nghĩ rằng chỉ có hai người là cô và Hứa Đình Thâm, không ngờ lúc đến cửa sau lại phát hiện không phải vậy.
Khương Sơ bị cận nhẹ, tưởng mình tìm nhầm phòng nên không bước vào, đột nhiên một giọng nói quen thuộc phát ra từ bên trong: "Hứa Đình Thâm, cậu giỏi thật đấy."
Một cậu bạn cùng lớp khác cợt nhả phụ họa theo: "Lần trước đánh cược với bọn mình rằng trong một tuần có thể theo đuổi được Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-dau-hang-ngot-ngao/2049461/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.